Ly nước trong mỗi sáng đặt trên bàn hóa ra lại lấy từ hồ Long Tĩnh. Vết thương của Tuyên do dùng tay chụp cây kéo lần trước cũng nhờ thứ chất lỏng ấy chữa lành. Việc anh nhờ tôi băng bó chẳng qua chỉ là một biện pháp làm nũng. Tôi thật sự bực mình đến độ không biết nên làm mặt lạnh hay phì cười vì cách suy nghĩ của anh.
Hôm nay là ngày Tuyên hứa sẽ đưa tôi đến gặp Yên Vũ. Việc này có vẻ làm tiêu tốn nhiều khoảng thời gian quý báu của anh. Nhưng tôi tuyệt đối không thể chậm trễ vì ngày mai Yên Vũ và Young Min đã kết hôn rồi.
- Yên Nhi, đến đây.
Tiếng gọi khiến tôi giật mình quay trở lại thực tế. Thần Tuyên đã ăn mặc chỉnh tề từ lúc nào trong khi bản thân tôi thì vẫn còn giữ nguyên bộ đồ bộ màu xanh nhạt. Anh khẽ ngoắc tay và nở nụ cười rất gần gũi làm lòng tôi như chảy một dòng nước ấm.
- Nhìn xem. – Tuyên nhẹ nhàng kéo tôi đến trước gương – Em thấy thế nào?
Khi cảm giác ấm nóng từ chỗ tiếp xúc với tay anh bắt đầu chạy đi khắp cơ thể cũng là lúc bộ cánh trên người tôi hoàn toàn thay đổi. Một tấm mạn màu trắng đục vắt ngang sóng mũi chỉ để lộ cặp mắt đang mở to vì kinh ngạc. Sợi dây bạc quấn trên đầu rủ xuống mái tóc những đường chỉ dài óng ánh. Đôi bông tai hình giọt nước kết hợp với viên đá ovan nằm trên trán càng khiến tôi trông giống một vị công chúa thời cổ đại.
Bàn tay tôi hơi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tha-thu/1904802/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.