Khẽ hừ lạnh một tiếng, Tuyên chỉ liếc mắt nhìn Yên Vũ rồi tiếp tục bước vào nhà. Con bé cũng hiểu chuyện nên nhanh chóng chạy theo, tay lau nhanh những giọt nước mắt.
- Anh ra ngoài đợi một lát – Tôi tiếp tục khẩn khoản – Để Yên Vũ giúp em thay quần áo, được không?
Gương mặt ảm đạm của Tuyên không biểu hiện thái độ đồng ý hay phản đối mà chỉ nhìn tôi chăm chăm. Sau vài giây suy nghĩ mới quyết định lặng lẽ rời khỏi. Tôi hoàn toàn có thể nhận ra đứa em gái bên cạnh vừa thở phào một tiếng.
Chậm rãi cởi chiếc áo ướt đẫm nước mưa trên người ra, tôi khàn khàn chỉ cho nó đi lấy một bộ đồ trong tủ. Yên Vũ tay chân nhanh lẹ, ngay lập tức đã quay trở lại với bộ y phục màu xanh dương nhạt. Tôi đón lấy từ tay nó rồi lê mình bước về phía phòng tắm. Thật ra không phải mệt mỏi đến độ chẳng làm gì được. Tôi bảo Tuyên ra ngoài là vì muốn cùng em nói vài chuyện. Nếu anh còn tiếp tục ở đây, nhất định sẽ dùng thái độ lãnh cảm làm con bé sợ đến phát khóc.
Sau khi thay xong ình bộ đồ ấm áp, tôi mới cầm theo cái khăn nhỏ bước ra ngoài. Tay không quên kéo áo che đi vết bầm tím.
- Đồ của em đây.
- Chị… - Yên Vũ nghẹn ngào không biết nên nói gì.
- Nó hơi ướt một chút. Nhưng vì ở đó trời đang mưa nên sẽ không bị ai nghi ngờ. Nếu Young Min hỏi, em cứ nói là vì ngày mai kết hôn nên thấy hồi hộp,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tha-thu/1904822/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.