Là hắn!
Không sai, người đàn ông kia không phải là người khác, chính là Lục Thừa Phong, hắn … tại sao hắn lại ở chỗ này? Hắn xuất hiện ở đây thật ra là có mục đích gì? Hơn nữa còn không biết xấu hổ mà triền miên ở chỗ này, hắn muốn chứng minh cái gì chứ? Đàn bà của hắn có rất nhiều, hay là hắn muốn tổn thương La Hải, sai rồi, mình sai rồi, rõ ràng là mình không nên tới đây. Mình nên biết hắn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho mình, sẽ không để cho mình sống thoải mái, tại sao bây giờ mới phát hiện chuyện quan trọng này chứ, trời ơi, mình phải làm gì đây, phải làm thế nào đây?
- Vậy chúng ta đi ăn đi!
Nói xong, La Hải ôm Tuyết Nhi rời đi, cả người Tuyết Nhi không có bất kỳ sức lực nào, chỉ có thể dựa vào người La Hải, nhưng mà những gì xảy ra ở sau lưng cô lại đang tiêu hủy linh hồn cô, cô bắt đầu hối hận về quyết định sáng nay của mình.
Lục Thừa Phong liền đẩy người phụ nữ đang nằm trên người mình ra, dứt khoát đứng lên, hoàn toàn không để ý đến người phụ nữ đang bất mãn cầu dục dưới người mình.
- Phong, làm sao vậy?
Người phụ nữ kia cứ như con rắn quấn quanh người Lục Thừa Phong.
- Bây giờ cô không cần làm trò nữa, có thể đi được rồi.
Nói xong, Lục Thừa Phong sãi bước rời đi.
Người phụ nữ ở lại với ánh mắt bất mãn nhưng cũng không dám nói gì, chỉ có thể ấm ức chịu đựng, nhưng mà đây là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thac-nhap-hao-mon-lao-cong-dung-cham-vao-ta/5183/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.