Sao mày dám? Sao mày dám!
Lâm Giác bị một “bản thân” khác khiêu khích nổi giận, sải bước tiến về phía “kết giới”.
Bước qua ranh giới vô hình, Lâm Giác đến từ nơi núi thây biển máu để lại dấu chân đỏ sẫm đầu tiên trên mặt sàn sạch sẽ.
Một bước chân này hạ xuống, thế giới xung quanh nhanh chóng chìm vào ánh sáng sặc sỡ điên cuồng.
Biển máu, đài phun nước tuôn trào huyết dịch, thi thể những người chơi, xác chết quái vật… tất cả đều tiêu tán. Mặt đất nứt ra, để lộ từng dòng dung nham nóng rừng rực nặng nề trôi, sinh vật hình cá khổng lồ lội ngang vòm trời, nhả xuống những hạt mưa đỏ thắm tí tách, toàn bộ ảo cảnh nháy mắt rơi vào địa ngục.
Thế giới hoàn toàn thay đổi.
“Lâm Giác” bên cạnh Tống Hàn Chương ung dung đứng lên, tay cầm đường đao giống y hệt cậu. Bọn họ cách nhau chỉ bảy, tám mét, nhưng khoảng cách này đang ngày một giãn ra – mặt đất giữa hai người đã nứt ra một khe hở, nham thạch nóng đỏ chói sáng luồn qua kẽ đất, tách hai bờ vực càng lúc càng xa.
Đến bên kia kẽ nứt, giết hắn!
Lâm Giác liếm đôi môi khô khốc, nắm chặt đường đao, điên cuồng lao về phía cái khe đã rộng gần hai mét. Một bước cuối cùng, cậu giậm đà nhảy lên, bay qua dung nham nóng bỏng, nửa quỳ tiếp đất bên kia rãnh nứt.
Rất gần, hai người một đứng một ngồi, cách nhau chưa đầy năm mét.
Hai người đối diện gần như đồng thời bắt được một tín hiệu nào đó, không hẹn mà cùng hành động!
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thai-dan-du-hi/843134/quyen-3-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.