Tạ Dao nhìn hắn bằng ánh mắt chán ghét.
“Ta sớm đã chịu đủ rồi, ta chịu đủ việc ngươi miệng nói yêu thương ta nhưng lại hết lần này đến lần khác làm tổn thương ta, giam cầm ta, uy h.i.ế.p ta, g.i.ế.c phu quân của ta. Tiêu Hoa, bây giờ hối hận vẫn còn kịp!”
Tiêu Hoa nhìn thấy sự căm hận và chán ghét trong mắt nàng, hắn ngửa mặt lên trời cười lớn.
“Tốt lắm! Hahahaha, A Dao, quả nhiên ta không nhìn lầm nàng!
Ta chỉ dùng một chiếc hộp gỗ giả để thử nàng, nàng đã vì mạng sống của Cố Trường Trạch mà g.i.ế.c ta, thật là tốt lắm!”
Giả?
Giang tướng quân vội vàng mở chiếc hộp gỗ ra, bên trong trống rỗng.
Tạ Dao sững người.
Tiêu Hoa ôm chặt lấy nàng, giọng nói lạnh lùng xen lẫn điên cuồng:
“Chúng ta quen biết bao nhiêu năm rồi, chỉ cần một động tác của nàng, ta liền biết nàng muốn làm gì.
Đến nước này rồi, ta cái gì cũng không còn, ta chỉ còn lại mình nàng, nhưng cuối cùng nàng cũng không cần ta.
Nàng thích Cố Trường Trạch rồi, đúng không? Từ lúc nãy nàng liều mạng chạy về phía hắn ta, hai lần đ.â.m trâm vào người ta, ta liền biết, nàng thích hắn ta rồi.
Nàng có thể không thích ta, nhưng tại sao lại thích hắn ta? Ta có thể c.h.ế.t trong tay bất kỳ ai, nhưng không thể là nàng... Không thể là nàng...”
“Người đâu, cản hắn ta lại!”
Cố Trường Trạch lấy lại tinh thần, quát lớn một tiếng. Tiêu Hoa đã đoạt lấy trường kiếm của tên thị vệ bên cạnh, ôm Tạ Dao lùi về phía sau mấy bước.
Mũi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thai-tu-om-yeu-tam-co-day-minh/2675231/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.