Lúc này, tầm mắt của tất thảy mọi người đều dừng lại trên người Trầm Lạc. Áp lực nặng ngàn cân bắn tới từ mọi phía, Trầm Lạc đứng dậy, chậm rãi dời bước tới ngay giữa trung tâm buổi cung yến, nhấc tay hành lễ với Hoàng thượng, Hoàng hậu cùng trưởng Công chúa ngồi ở vị trí thượng tọa. Cố gắng hết sức bình ổn tâm trạng mình, giọng nói thanh thúy theo gió phiêu tán: “Hoàng thượng, vừa nãy Điện hạ nói quá rồi, dân nữ chỉ là nghe qua chút ít chuyện xưa chẳng đáng là bao thôi, nếu Hoàng thượng bằng lòng, dân nữ xin kể một mẩu chuyện xưa.”
Một tiếng cười lớn vang lên ở ghế thượng tọa, “Trẫm rất thích nghe kể chuyện xưa, mau kể đi, kể hay nhất định có thưởng.” Cả đám thiên kim nghe được lời nói của Hoàng thượng xong, sắc mặt trong màn đêm đều nhao nhao thay đổi. Hai ba vị thiên kim ngồi trong góc thậm chí còn xì xào bàn tán.
Chân mày Hà Oánh khẽ nhíu một cái rồi lập tức nhìn về Công chúa ngồi bên người Chu hậu, khi thấy Công chúa nhìn Trầm Lạc bằng ánh mắt cực kỳ khinh bỉ, Hà Oánh liền thở phào nhẹ nhõm. Việc Công chúa thích đại ca của nàng mọi người ai ai cũng biết, về chuyện Thái tử phi, Công chúa nhất định sẽ tự giúp nàng. Chu hậu xưa nay sủng ái Công chúa, đến Thái tử cũng chưa từng được ngồi ở vị trí thượng tọa của cung yến, nhìn thôi cũng đủ thấy địa vị của Công chúa trong lòng Đế hậu. Công chúa không thích Trầm Lạc, Chu hậu nhất định cũng không ưa thích gì. Không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thai-tu-vo-si/2152712/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.