Tại sao phải giết hắn?
Thời điểm hỏi ra câu này, chính Thượng Trang cũng thấy căng thẳng.
Nguyên Chính Hoàn giật mình, qua nửa ngày mới mở miệng hỏi: "Nương nương nói ai?"
"Bổn cung không cho rằng Vương gia cũng quên việc này." Thời điểm bật thốt ra, Thượng Trang bỗng nhiên chấn động. Nàng đang nói cái gì? Cái gì là cũng quên?
Hoảng sợ nhìn người trước mặt, nàng hồ đồ rồi, sao có thể nói lời như vậy?
Nữ tử đột nhiên im lặng, Nguyên Chính Hoàn bất giác nhíu mi, run rẩy hỏi: "Ý của nương nương là, bổn vương... Đã quên gì sao? Hay là, người đang cố ý nhắc nhở bổn vương gì đó?"
Y quả nhiên nhạy cảm, trong thời gian ngắn như vậy có thể từ lời của nàng mà phỏng đoán ra nhiều như thế.
Thượng Trang cắn răng, nàng đương nhiên không thể nói y đã quên mình. Không tự chủ mà lui nửa bước, Thượng Trang mím môi, mở miệng: "Vương gia đã quên cái gì bổn cung không quản, bổn cung chỉ muốn biết, ngày đó Vương gia vì sao phải giết ngài ấy?"
Không cần chỉ thẳng ra, trong lòng y chắc chắn cũng biết người nàng đang nhắc tới chính là Nguyên Duật Diệp.
Y lại cười, nhẹ giọng hỏi lại: "Hắn nói cho người biết?"
Thượng Trang theo bản năng lắc đầu, lúc này mới nhớ y không nhìn thấy.
"Nếu Hoàng Thượng hoài nghi, vậy thì nói ngài ấy tới tìm bổn vương nói chuyện." Lời này y nói thật lạnh nhạt nhưng lại kiên quyết dị thường.
Thượng Trang không tin mà nhìn người trước mặt, gọi Nguyên Duật Diệp tới? Nếu hắn biết người làm mình bị thương là Nguyên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tham-cung-phuong-duy-xuan-tuy-phe-phi/1014315/quyen-4-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.