Hắn nghi ngờ bọn họ, cho nên mới khẩn cấp triệu họ hồi kinh, một để thăm dò, một để giám thị.
Thượng Trang bất an nhìn hắn, nhỏ giọng: "Sao Hoàng Thượng lại nói với ta chuyện này?" Đây vốn là chuyện tiền triều, hắn là hoàng đế, không nên thương lượng với nàng.
Không, đây không phải thương lượng!
Nàng lập tức gạt bỏ ý nghĩ này, hắn là tới để nói cho nàng biết.
Quả nhiên, thần sắc Nguyên Duật Diệp thoáng thay đổi, mở miệng: "Ta chỉ muốn nói nàng biết, y cũng sẽ hồi kinh."
Thượng Trang gật đầu, đột nhiên nhớ tới một chuyện, bật thốt lên hỏi: "Vậy... Còn Linh Khuyết?" Nguyên Chính Hoàn trở về, muội ấy có phải theo về cùng không? Ai cũng biết Linh Thục Viện hôm nay đã chết, muội ấy trở về, mọi thứ sẽ đảo loạn.
Ánh mắt Nguyên Duật Diệp sáng rực, trầm giọng nói: "Nàng ấy có trở về không ta không biết, chỉ là nếu hoàng thúc dám mang nàng ấy về, hẳn đã có chuẩn bị, việc này nàng không cần lo lắng."
Thượng Trang im lặng không đáp, đã có chuẩn bị, hắn đang ám chỉ Vong Tình Thủy sao?"
Đúng vậy, Linh Khuyết cho dù theo Nguyên Chính Hoàn trở về cũng chỉ có thể đợi ở vương phủ, không được vào cung. Người trong cung không thể gặp muội ấy, điểm này, Nguyên Chính Hoàn tất nhiên sẽ có an bài.
Nguyên Duật Diệp thở dài ngồi xuống, tự rót ly trà, nhấp một ngụm, lại nói: "Nếu ta muốn, ai cũng không về được."
Thượng Trang cả kinh, không về được, rõ ràng là có vấn đề. Ánh mắt dừng trên gương mặt lạnh lùng của nam tử,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tham-cung-phuong-duy-xuan-tuy-phe-phi/1014318/quyen-4-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.