Hắn ôm lấy nàng, hơi thở ấm áp làm loạn mấy sợi tóc mai.
Hắn đưa tay nhẹ nhàng vén chúng ra sau tai nàng, nghe nàng nhỏ giọng hỏi: "Chuyện của Vân Phi nương nương..."
Hắn khẽ cười: "Ta dám chắc nàng ta sẽ không có lần sau." Lần này, hắn không so đo, dù gì Linh Khuyết cũng đã bị ban tử tội, hắn không có lý do thứ hai để tìm Vân Phi gây rắc rối.
"Tới đây." Hắn nắm tay nàng, kéo nàng lại gần.
Thượng Trang cảm thấy khó hiểu, chỉ thấy hắn lấy một tờ giấy ra, cẩn thận nhìn lại, nàng không khỏi kinh hãi. Đây không phải khế ước lúc trước nàng và hắn đã ký sao? Hôm nay lấy ra, hắn muốn làm gì?
Nguyên Duật Diệp nhìn nàng, tiện tay vứt khế ước vào đèn dầu, ngọn lửa lập tức bao lấy toàn bộ.
Thượng Trang cả kinh nhìn hắn, bật thốt lên gọi: "Hoàng Thượng..."
Hắn cau mày, chỉ nói: "Đốt nó đi." Cũng không biết tại sao lại làm như vậy, chỉ là hắn đã suy nghĩ, giữ nó bên người, hắn càng cảm thấy chán ghét. Chi bằng, đốt đi!
Thượng Trang đột nhiên nhào tới lấy khế ước ra, vứt xuống đất đạp đạp mấy cái. Tờ giấy đã bị thiêu rụi, bên trên chỉ còn một góc nhỏ để lộ hai chữ "Xuất cung".
Hai chữ này, lòng nàng run lên, ngước mắt nhìn nam tử trước mặt.
Sắc mặt hắn âm trầm, tiến lên kéo tay nàng qua, cả giận hỏi: "Nàng có biết làm vậy nguy hiểm lắm không?"
Thượng Trang ngây ra, nàng không biết, bản thân chỉ đơn giản là không muốn tờ khế ước biến mất.
Cảm giác rất kỳ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tham-cung-phuong-duy-xuan-tuy-phe-phi/1014320/quyen-4-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.