Nhân viên phục vụ đã lái xe ra đến sảnh ngoài cửa, lễ phép giơ trả chìa khóa, chờ mãi lâu mà không thấy khách cầm.
"Anh ơi?" Nhân viên hoang mang gọi.
Ngôn Hòa đứng dựa vào mặt tường đá hoa cương lạnh băng dưới mái hiên, một điếu thuốc cháy rụi rồi thì lại châm tiếp sang điếu khác. Anh nhìn đăm đăm vào chiếc chìa khóa trong lòng bàn tay nhân viên, không cầm mà cũng không đáp lời, đang nghĩ gì chẳng rõ.
Nhân viên hơi khom mình giữ nguyên tư thế giơ chìa khóa, đợi lâu đến nỗi người ngợm bắt đầu cứng đờ, nghi hoặc lẫn lúng túng đan xen hiện lên trên gương mặt. Ngôn Hòa rút mấy tờ tiền mặt trong ví ra đưa cho nhân viên, bảo: "Chờ tôi ở đây một lát."
Anh dí tắt điếu thuốc, xoay người quay vào trong.
Mất khoảng 20 giây, anh lại quay về đến cánh cửa phòng riêng 15 phút trước mình vừa bỏ đi.
Đang định đẩy thì cửa bật mở trước, một nhân viên phục vụ bưng khay rượu hấp tấp lùi ra, rón rén đóng cửa lại, quay đầu suýt nữa đâm sầm vào người Ngôn Hòa.
Phục vụ vội xin lỗi lia lịa, Ngôn Hòa nhận ra đây là đồng nghiệp của Mục Tinh Dã, không biết rõ tên. Ban đầu người này cũng đi cùng với Mục Tinh Dã vào trong, lúc Vạn Khoảnh đuổi cậu này ra để bắt Mục Tinh Dã ở lại một mình, vẻ lo âu trong mắt đối phương rất chân thật.
Ngôn Hòa mở cửa đi vào, mọi người đang ngà ngà say sưa, không ai ngờ anh đi xong lại vòng về.
Nhanh chóng nhìn lướt một vòng, người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tham-lam-giua-ban-ngay-co-ay-vua-di-vua-hat/2717944/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.