Mục Tinh Dã sắp qua mấy bộ quần áo với đồ dùng vệ sinh cá nhân hàng ngày rồi lấy vali ra, xếp đồ vào. Cậu không dám mang nhiều thứ quá, nên vali vẫn cứ rỗng tuếch.
Sau đấy cậu ngồi trên giường phòng ngủ ngẩn ngơ.
Ngôn Hòa vẫn đang gọi điện dở trong phòng khách chật hẹp của nhà cậu, một tay anh đút túi quần, vừa nói chuyện vừa bước vẩn vơ, thong thả điềm đạm, trông chẳng khác gì ngày thường, cũng không nhìn ra được tâm trạng anh đang vui hay đang giận.
Tập hợp đồng mỏng thảy trên bàn trà phòng khách, vừa rồi Ngôn Hòa đã chụp lại từng trang gửi cho luật sư bên mình. Hiện giờ anh đang gọi điện cho luật sư để bàn chính vụ hợp đồng này.
Mục Tinh Dã thử tìm tòi chứng cứ về mức độ nặng nhẹ của sự việc từ biểu cảm của Ngôn Hòa, thực ra cậu cũng chẳng bận tâm lắm là có nghiêm trọng không, đằng nào cũng đã kí suốt 5 năm rồi, kể cả nghiêm trọng thật thì cũng đâu vội ảnh hưởng nhất thời.
Cái cậu lo lắng là Ngôn Hòa sẽ nảy sinh ra các loại tâm trạng tiêu cực dạng như tức tối, bực bội, khinh thường hay ức chế nản chí này nọ về cậu.
Thực ra bây giờ nghĩ lại cậu trân trọng Ngôn Hòa với cảm xúc sống động buổi tối qua lắm lắm, dù cho tối qua cậu rén rụt cả người, sợ chẳng thốt nên lời nữa.
Ngôn Hòa trong phòng khách gọi cậu sang, hỏi cậu thu dọn xong chưa, xong rồi thì đi thôi.
Mục Tinh Dã gật đầu, quay lại phòng ngủ kéo vali ra.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tham-lam-giua-ban-ngay-co-ay-vua-di-vua-hat/2717946/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.