Việc điều trị của Ngôn Tương An tiến triển không được thuận lợi cho lắm, bệnh nhân vẫn chưa tỉnh lại.
Ngôn Hòa dành gần như một nửa thời gian ở lại bệnh viện, rất hiếm khi về Lan uyển. Mục Tinh Dã vẫn sẽ gọi điện, nhắn tin, hỏi han tình hình Ngôn Tương An, quan tâm chuyện ăn uống tắm giặt ngủ nghỉ của Ngôn Hòa. Thi thoảng Ngôn Hòa trả lời một hai câu, nhưng thái độ đã quay ngược về trạng thái lạnh nhạt ngày trước.
Một mình Mục Tinh Dã ở lại nhà Ngôn Hòa, hàng ngày cậu đi làm, ăn uống, ngủ nghỉ, lo liệu việc nhà theo lịch trình mọi khi. Có khi cũng sang nhà Khương Tiểu Khê ngồi chơi, trò chuyện, ăn chung.
Cuộc sống vẫn hệt như trước, trừ việc Ngôn Hòa không về nữa.
Lễ kỉ niệm 100 năm thành lập trường của Đại học S sẽ tổ chức vào tháng 6, năm nay là năm đặc biệt, cựu sinh viên ưu tú ở khắp nơi trên cả nước đều nhận được giấy mời. Mới sáng ngày ra Lâm Bích đã mò sang gặp Mục Tinh Dã. Hai người hẹn nhau ở một quán cà phê dưới tầng Lan uyển, lúc Mục Tinh Dã xuống thì thấy Lâm Bích đang cầm điện thoại gõ chữ nhoay nhoáy.
"Tao đang đặt khách sạn hộ mấy bạn ở tỉnh khác này, khó tìm lắm luôn, kín chỗ hết rồi." Lâm Bích vừa thoăn thoắt cái tay vừa kêu ca với Mục Tinh Dã, "Hồi xưa cũng có thấy mấy cái người này nhiệt tình thế bao giờ, cơ mà thôi cũng thông cảm được, dịp lần này móc nối quan hệ ngon lành quá mà."
"A Dã, mày có nhận
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tham-lam-giua-ban-ngay-co-ay-vua-di-vua-hat/2717956/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.