Năm mới vào tháng giêng, Hứa Ngôn gặp lại Lâm Miên ở Los Angeles, cô đã ở lại Hoa Kỳ sau khi tốt nghiệp tiến sĩ. Hai người đang ngồi trong một quán cà phê ven đường, Hứa Ngôn liếc nhìn chiếc nhẫn kim cương trên ngón áp út của cô, cười hỏi: "Kết hôn rồi?"
"Vẫn chưa, anh ấy mới cầu hôn vào tháng trước." Sau một thời gian dài không gặp, Lâm Miên đã trưởng thành rất nhiều, Hứa Ngôn không còn có thể nhìn ra người trước mặt mình và công chúa nhỏ muốn nhảy lầu tìm đến cái chết trước đây nữa.
"Vậy chúc mừng trước." Hứa Ngôn nói: "Tân hôn vui vẻ."
Lâm Miên cười: "Đừng chúc sớm nha, tới đây tôi về nước tổ chức hôn lễ, nhiếp ảnh gia Hứa không tới sao?"
"Đến." Hứa Ngôn dứt khoát đồng ý, "Bận mấy cũng đến". Cậu không biết vị hôn phu của Lâm Miên là ai, nhưng mà khả năng không phải là người năm đó chạy vào bệnh viện giữa trời mưa xối xả.
"Thời gian trôi nhanh thật, bây giờ mọi người đều bận rộn." Lâm Miên nhìn ra ngoài cửa sổ, đột nhiên hỏi: "Anh và Thẩm Thực còn liên lạc gì không?"
Hứa Ngôn đã quên mất đã bao lâu cậu nghe thấy cái tên này từ người khác, Hứa Niên Kỷ Hoài bọn họ sẽ không bao giờ nhắc đến, khi trò chuyện với Thang Vận Nghiên cũng chỉ xoay quanh những chuyện trên trời dưới đất hoặc giới hạn trong công việc, tất cả mọi người dù ít hay nhiều cũng cố gắng không nhắc đến, Hứa Ngôn đều biết.
Cậu dùng thìa khuấy khuấy cốc, mỉm cười và nói: "Không"
"Thẩm Thực hiện đang học cao học
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tham-thuc-vat-hoang-da/2581566/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.