"Đột phá? Vì sao đột phá ?" Địch Áo kinh ngạc hỏi.
"Đêm qua quá lạnh." Tác Phỉ Á che miệng cười nói: "Sau khi chúng ta bị đông cứng sẽ tỉnh lại, phải tu luyện một đoạn thời gian ngắn mới có thể ngủ tiếp, cứ thế làm đi làm lại mấy lần, nàng rốt cuộc đột phá."
Nếu như nàng cự tuyệt dùng thời gian trong việc tu luyện, không nên cao hứng như thế mới đúng chứ?" Địch Áo nói.
"Dùng cách nói của Lâm Tái đạo sư thì đó là tâm ma của nàng." Tác Phỉ Á nhẹ giọng nói: "Ở trong nhóm chúng ta, nàng là người đầu tiên trở thành Quang Mang võ sĩ, tiếp theo là Tuyết Ny, sau đó mới tới ta. Nhưng mà Tuyết Ny lại đột phá bình cảnh đầu tiên trở thành Quang Mang võ sĩ cấp hai, lúc ấy mặc dù nàng cười rất tươi chúc mừng Tuyết Ny , nhưng ta nhìn ra được trong lòng nàng không hề dễ chịu. Những ngày kế tiếp nàng càng thêm nỗ lực, nhưng …"
"Người đột phá bình cảnh thứ hai là nàng ?" Địch Áo hỏi.
"Ừ." Tác Phỉ Á gật đầu.
"Sau đó ?"
"Sau đó Y Toa Bối Nhĩ tất nhiên không thể khắc khổ được nữa, cũng học xong thói ngang ngạnh." Tác Phỉ Á nói: "Nàng tìm rất nhiều lý do cho mình để chứng minh nàng không muốn lãng phí thời gian trên việc tu luyện, mà là muốn hưởng thụ thanh xuân, hưởng thụ cuộc sống tươi đẹp của mình. Lúc ấy nàng đã là Quang Mang võ sĩ cấp năm nhưng không có đột phá, khi đó Tuyết Ny chỉ dùng hai tháng từ cấp năm thăng lên cấp sáu. Nàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-dien/703860/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.