Địch Áo mỉm cười không nói, Cổ Lạp Gia Tư cố ý dặn dò hắn không được truyền ra ngoài tin tức về vị lão nhân kia. Thật ra, cho dù Cổ Lạp Gia Tư không nói, Địch Áo cũng có thể đoán được vị lão nhân kia tồn tại hẳn là một bí mật rất lớn. Nếu không Mạc Lâm trưởng lão sẽ không ủy thác bản thân hắn đi làm chuyện này, không ngờ mình đánh bậy đánh bạ lại biết được phụ đạo đặc thù của Tử Vong Chi Ca học viện. Có lẽ ông trời đang chiếu cố hắn, dĩ nhiên điều này cần phải có quyết tâm và khả năng quyết đoán rất lớn. Nếu đổi lại là Thương Nam sợ rằng điều tra cả đời cũng không có kết quả.
"Lôi Mông, tới đây." Địch Áo vẫy vẫy tay với Lôi Mông.
"Chuyện gì?" Lôi Mông tò mò xáp lại.
"Nói cho ngươi biết một chuyện." Địch Áo hạ giọng: "Nghe nói, bá phụ ngươi sắp đến Tử Vong Chi Ca học viện."
"Hả?" Lôi Mông đầu tiên là sửng sốt, sau đó nhún vai bất cần: "Ta đã sớm biết."
"Là sao?"
"Ừ, không chỉ là bá phụ ta sắp tới, người nhà ta cũng sẽ tới." Lôi Mông ưỡng ngực lẫm lẫm liệt liệt, cao giọng nói.
"Thật hả?" Ca Đốn lấy làm kinh hãi, Vương tộc của Sư Tâm đế quốc xuất hành tập thể, đây tuyệt đối là một đại sự kinh thiên động địa.
"Ha ha, ngươi… cái tên ngốc này." Lôi Mông cười to đắc ý: "Sử dụng đầu óc chút đi, Địch Áo đang lừa gạt chúng ta đó. Ca Đốn ơi là Ca Đốn, ngươi quá ngây thơ rồi. Nếu không phải vì vận khí tốt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-dien/704172/chuong-455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.