Thần Nam bố trí mười tám đạo phong ấn lên Tuyệt vọng ma đao, quăng vào Thiên khanh trong Phong Đô sơn, dụng ý của hắn rất rõ. Hắc Khởi không phải cuồng vọng lắm sao? Dám quăng ma đao lên miệt thị Thần gia, Thần Nam không khách khí thu lấy, giao cho Thiên khanh "trông nom hộ" , lúc Hắc Khởi cuồng vọng bất khả nhất thế đánh tới, cứ để y đến Thiên khanh, tốt nhất là cậy vào bản tính "cuồng vọng" mà xông vào.
Thần Nam nhanh chóng quay lại Nguyệt lượng, chúng thần không biết hằn vừa đi đâu, nhiều người lấy làm kì quái, hắn đã ném ma đao của Cái Thế quân vương đi đâu.
Trong tiên viên, hoa tươi đua nở, những đóa hoa rực rỡ sắc màu lấp lánh hào quang, hương thơm dìu dịu thấm vào tâm tì, cấy cối nhiều màu khẽ lay động, tiên quả trên cành tỏa mùi thơm nức mũi.
Đức Mãnh cầm một chén tiên nhưỡng đến cạnh Thần Nam hỏi: "Thần huynh đem ma đao của Hắc Khởi đi đâu?"
Đó cũng là vấn đề nhiều thần linh muốn biết nhưng mấy ai có tư cách hỏi.
"Ta vứt món đồng nát sắt vụn đó rồi, Hắc Khởi coi nó là bảo vật nhưng ta không thuận mắt, mang xuống lò rèn Nhân gian cho người ta đúc lại." Thần Nam tỏ vẻ ơ hờ đáp.
Ai cũng biết không thể nào.
Lần này vừa hay Thần gia phát thiếp mời khách, Hắc Khởi quăng Tuyệt vọng ma đao đến tập kích, Thần gia đương nhiên không vui, phản ứng như vậy cũng không lạ.
Chúng thần có nghĩ nát óc cũng không ngờ Thần Nam đã bố trí một cục thế cực
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-mo-2/702954/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.