Nhạc Phượng Hy một dạng điềm tĩnh đứng dưới đại điện, đôi thủy mâu sâu thẳm không kiêng kị nhìn thẳng lên ngai vàng.
Hoàng thượng một thân hoàng bào ngồi nghiêm nghị trên ngai rồng, nhưng thực chất sau lưng ông đã đổ một tầng mồ hôi ướt đẫm.
Ánh mắt con bé như mũi giáo muốn đâm xuyên qua người ông vậy.
Thật giống với Nhạc Kiện khi ấy...
Phiên công công đi theo hoàng thượng gần cả cuộc đời nên chỉ cần một tiếng thở dài cũng đủ để ông nhận ra hoàng thượng có tâm trạng thế nào. Vì vậy ngay lúc này, ông liền biết hoàng thượng đang căng thẳng.
" Các hùng sĩ lập được chiến công lớn, đem lại vinh quang cho đất nước, bệ hạ đã đặc biệt truyền thánh chỉ ban tặng cho mỗi người hai mươi rương thanh tệ, ba trăm mẫu đất ở Cung Lý Lý thành,..."_ Phiên công công ho nhẹ lên một tiếng, dõng dạc nói.
" Tạ ân bệ hạ"_ Hàng loạt người quỳ xuống đồng thanh cung kính.
" Các khanh bình thân, các ngươi đều rất xứng đáng, trẫm rất vui khi nước ta lại có nhiều nhân tài kiệt xuất như vậy. Ngạch Trần sư tôn cùng các lão sư khác đều đã vất vả rồi"_ Hoàng thượng cố ý tránh né nhìn vào mắt Nhạc Phượng Hy.
Sau đó là các màn chúc mừng của quan tướng dưới điện, có người còn là người thân vô cùng nở mày nở mặt khi con cái mình thành tài như vậy.
Phiên công công tiếp tục đọc danh sách phong danh chức cho mỗi người. Với chức vị thế này thì một người trong bọn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-nu-ngao-cuong-thien-ha/78254/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.