Khẩu súng lục bán tự động kiểu cũ được Quan Ứng Quân phục chế.
Thân súng đen bóng, vừa cầm lên đã lạnh buốt tay.
Giản Nhược Trầm nắm chặt báng súng, nâng tay nhắm thử vào bia, cảm giác dễ chịu hơn hẳn. Rãnh ngắm ngay vị trí chính giữa tầm ngắm, vừa vặn chuẩn xác.
Cậu hạ tay xuống, nghiêng đầu nhìn người đàn ông đứng bên cạnh: "Vị tiên sinh này, vẫn chưa biết nên xưng hô thế nào với anh."
Người đàn ông hơi sững lại, đưa tay trái vò mái tóc cứng cáp của mình: "Cung Anh Kiệt."
"Cung sir." Giản Nhược Trầm xoay lòng bàn tay lên, giơ tay ra hiệu về phía bãi bắn, "Mời anh trước."
Chỉ một câu nói đơn giản, bầu không khí lập tức căng thẳng hẳn lên.
Cung Anh Kiệt vốn định nương tay một chút, để Giản Nhược Trầm dù thua cũng không quá mất mặt, nhưng bây giờ hắn lại bị khơi dậy tinh thần chiến đấu.
Phải cho đám thanh niên không biết trời cao đất rộng này mở mang tầm mắt mới được?
Hắn cười bước lên trước, bên cạnh có người lập tức kéo thanh trượt điện đưa bia bắn đến gần, thay một tấm bia mới, chỉnh khoảng cách đến vị trí 10 mét.
Cung Anh Kiệt nhàn nhạt nói: "20 mét."
Vừa nói, hắn vừa nhìn Giản Nhược Trầm – kẻ gan dạ không sợ trời không sợ đất: "Tôi bắn 20 mét, cậu tùy ý, đừng nói tôi bắt nạt hậu bối."
Giản Nhược Trầm cười cười, "Được thôi."
Trương Tinh Tông sốt ruột đến mức xoay vòng vòng bên cạnh Quan Ứng Quân, "Quan sir, anh...sao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-tham-bi-van-nguoi-ghet-dung-tien-ty-mua-long-nguoi/2839691/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.