Lời của Lục Tiệm vừa dứt, cả cửa hàng tiện lợi rơi vào một khoảng lặng ngắn ngủi, chỉ còn lại âm thanh gõ bàn tính của bà chủ tiệm.
Giản Nhược Trầm khẽ nín thở, ánh mắt quét một vòng khắp cửa hàng.
Các loại đồ ăn vặt và đồ dùng hàng ngày được đóng gói nhỏ chen chúc chất đống, trong cửa hàng chỉ chừa lại một lối đi hẹp chỉ đủ một người bước qua.
Không có chỗ trốn.
Nghe giọng điệu của Lục Tiệm, bà chủ hẳn là quen biết hắn, không có lý do gì để giúp họ nói dối.
Lục Tiệm lên giọng: "Chị Thôi?"
Hình như hắn muốn đi qua xem.
Quan Ứng Quân rũ mắt, khẽ gạt những thứ trong túi nhựa ra, liếc nhìn một cái rồi nhẹ nhàng lắc đầu với bà chủ.
Chị Thôi bị họ chọc cười, cất giọng: "Vừa nãy có một đôi tình nhân nhỏ đến mua đồ, máy nhắn tin của họ, giờ đã đi ra từ cửa sau rồi!"
Bà chủ xinh đẹp siết chặt chiếc khăn choàng lông thỏ trên người, đặt tất cả đồ vào chậu, bảo Quan Ứng Quân ôm lấy, sau đó giơ ngón tay chỉ vào cậu: "Người trẻ tuổi bây giờ càng ngày càng bảo thủ, chị có cười các cậu đâu. Được rồi, biết các cậu da mặt mỏng, phía sau kệ hàng có một cửa sau, nhanh đi đi."
Bà chủ lấy từ dưới quầy ra một lọ tinh dầu đặt vào chậu, "Tôi không trả lại tiền lẻ đâu, coi như phí che giấu cho các cậu, tặng các cậu một món đồ tốt."
Giản Nhược Trầm không kịp suy nghĩ nhiều về lời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-tham-bi-van-nguoi-ghet-dung-tien-ty-mua-long-nguoi/2839697/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.