Lý Mậu Minh nói: "Một khi ký hợp đồng, phe Anh Quốc có ý đồ chia rẽ chắc chắn sẽ nhằm vào cậu."
Ông thấp thỏm không yên.
Người gần 50 tuổi đầu mà bị một cậu trai trẻ không theo lẽ thường chơi một vố khiến đầu óc rối tung, thậm chí còn thấy áy náy nữa.
Lặc Kim Văn rót thêm rượu vang đỏ cho Lý Mậu Minh, "5.9 tỷ. Sao? Coi sở cảnh sát chúng tôi là máy in tiền chắc?"
Lý Mậu Minh cười gượng: "Ha ha. Tất nhiên không rồi, làm sao có thể chứ?"
Ông nâng ly uống một ngụm rượu, nghiền ngẫm ẩn ý trong lời nói của Lặc Kim Văn.
Người đứng đầu sở cảnh sát đã thay đổi chủ ngữ từ Giản Nhược Trầm thành sở cảnh sát, ý tứ quá rõ ràng—họ định che chở cho Giản Nhược Trầm.
Lặc Kim Văn cười cười, "Cho tôi xem hợp đồng một chút được không?"
Lý Mậu Minh: "Mời."
Giản Nhược Trầm nghe vậy liền buông tay khỏi tập tài liệu.
Lặc Kim Văn đưa tay lật xem.
Các điều khoản được liệt kê rất rõ ràng, số vốn yêu cầu cũng không quá lớn.
Chỉ là Giản Nhược Trầm còn nhỏ tuổi, nên nhìn qua mới có cảm giác như đang bắt nạt người khác.
Thực ra từ năm 1988, đã có không ít thương nhân gốc Hồng Kông mang quốc tịch Anh nhìn thấy tiềm năng phát triển của nội địa, ào ạt rót vốn vào tỉnh Quảng Đông.
So với con số ấy, 5,9 tỷ này chẳng đáng là bao.
Lặc Kim Văn rút cây bút máy trong túi áo vest ra, đặt lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-tham-bi-van-nguoi-ghet-dung-tien-ty-mua-long-nguoi/2839709/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.