Giản Nhược Trầm thất thần một chút, tầm mắt tán loạn trong chốc lát, khi tập trung lại thì phát hiện quýt bọc giấy đỏ đã bị cướp ăn gần hết rồi.
Trương Tinh Tông đang chồm người giữ chặt miệng túi, nói: "Chừa lại chút đi, Quan sir với Cố vấn Giản còn chưa ăn mà."
Nghe nhắc đến Quan Ứng Quân và Giản Nhược Trầm, ánh mắt mọi người lập tức đồng loạt ngẩng lên, đảo một vòng trong phòng rồi dừng lại trên hai người đang đứng song song.
Trương Tinh Tông cười hì hì: "Vẫn còn đang thảo luận vụ án à? Quan sir, anh đừng biến Giản cố vấn thành người trong đầu chỉ có vụ án đó nha. Cậu ấy mới bao lớn đâu, lúc bằng tuổi cậu ấy ngày nào em cũng đá bóng ở sân vận động đại học đấy."
Giản Nhược Trầm chớp mắt, trong mắt nhiều thêm vài phần ý cười, "Trong đầu Quan sir đâu chỉ có vụ án."
"Vậy còn gì nữa?" Trương Tinh Tông cuộn tờ tài liệu lại, giả vờ như đang giơ micro đến dưới cằm Giản Nhược Trầm, "Xin mời thần thám đọc tâm của chúng ta phát biểu nào~"
Giản Nhược Trầm cười gạt micro ra: "Tôi không tiện nói."
Khóe môi Quan Ứng Quân khẽ nhếch.
Hắn đưa tay vào túi lấy hai quả quýt, ngón tay bấm vào rốn quả rồi gỡ ra một mẩu vỏ, sau đó men theo đường vân mà tách từng lớp.
Giản Nhược Trầm khẽ run trong lòng, không hiểu sao lại thấy động tác ấy mang theo chút sắc thái ám muội khó nói thành lời.
Hương quýt chua dịu ẩm ướt lập tức lan
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-tham-bi-van-nguoi-ghet-dung-tien-ty-mua-long-nguoi/2839718/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.