Giản Nhược Trầm sờ túi, vội vàng đeo găng tay, rồi đưa tay nhấc chiếc túi chống nước màu đen bị đè dưới viên gạch xi măng, đưa cho người đối diện: "Quan sir."
"Gì vậy?" Quan Ứng Quân nhận lấy.
"Không biết." Giản Nhược Trầm liếc mắt nhìn hắn một cái.
Không nói đến mối quan hệ giữa cậu và Quan Ứng Quân.
Vật chứng kiểu này nên để cảnh sát hình sự có kinh nghiệm xem trước thì hợp lý hơn.
Nếu cậu tự tiện mở ra, Quan Ứng Quân có tức hay không thì chưa biết, nhưng một khi làm hỏng manh mối thì thật sự là mất nhiều hơn được.
Quan Ứng Quân gọi người bên giám định đến chụp ảnh lưu lại hình dáng nguyên vẹn của túi chống nước trước khi mở, sau đó mới tháo lớp niêm phong, lấy đồ bên trong ra.
Một xấp tài liệu, một chiếc chìa khóa.
Giang Hàm Dục đứng trong bóng râm, nhìn chằm chằm vào cảnh tượng trước mắt, thân hình không khỏi lảo đảo.
Cậu ta bấu chặt vào bức tường gạch đỏ cũ kỹ bong tróc sơn bên cạnh.
Cảm giác căng thẳng, sợ hãi, chấn động... cuồn cuộn dâng lên, khiến người ta buồn nôn.
Cậu ta đã tính trước rằng cảnh sát có thể sẽ nhắm vào nhà họ Giang, nên không giấu đồ ở Giang Đình Công Quán.
Cậu ta cũng đoán được cảnh sát có thể sẽ tìm ra manh mối bên bờ kè, nên mới giấu những thứ quan trọng nhất dưới viên gạch cờ.
Cậu ta đã né được bao nhiêu chỗ có thể mắc sai lầm, vậy mà vì sao Giản Nhược Trầm vẫn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-tham-bi-van-nguoi-ghet-dung-tien-ty-mua-long-nguoi/2839721/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.