Nước trên tóc Quan Ứng Quân nhỏ tí tách, rơi lên chiếc khăn vắt quanh cổ, dần dần thấm thành một mảng ấm ướt.
Hắn cụp mắt nhìn Giản Nhược Trầm: "Chăn này chưa phơi bao giờ, vẫn để dưới đáy tủ, bẩn lắm."
Trong đầu Giản Nhược Trầm lập tức hiện lên hình ảnh ve bụi, ghẻ ngứa và đám nhện con bò loạn xạ.
Lông tơ trên cánh tay cậu dựng đứng hết cả lên.
Quan Ứng Quân lấy khăn lau nước bên má, ngọn lửa vừa được đè xuống lại âm ỉ cháy.
Hắn cố gắng nhẫn nhịn, không hề mở miệng nhắc đến chuyện kia, vì sợ sẽ không thể đi đến cuối cùng với cậu.
Sợ hai tháng sau, Giản Nhược Trầm sẽ hối hận.
Nhưng còn Giản Nhược Trầm thì sao? Phải chăng ngay từ đầu cậu đã biết cảm xúc trong đoạn tình này sẽ không kéo dài quá hai tháng, cho nên mới cảnh giác đến mức ấy, vạch ranh giới rõ ràng đến vậy?
Giản Nhược Trầm kéo chiếc chăn ra xa một chút: "Em..."
Vừa mới mở lời, Quan Ứng Quân đã bất ngờ bước lên một bước, tay vừa đưa ra, trời đất trước mắt cậu đảo lộn.
Cậu bị hắn vác lên vai, ngửi thấy mùi hương mạnh mẽ trên người hắn, đầu óc lập tức mơ hồ.
Gì thế này?
Quan Ứng Quân bế cậu vào phòng ngủ, một tay giữ lấy đầu gối trơn nhẵn, cúi người đặt cậu lên giường: "Em ngủ ở đây."
Giản Nhược Trầm nuốt nước bọt, ngẩng đầu nhìn thoáng qua vẻ mặt Quan Ứng Quân.
Đôi mắt người đàn ông rũ xuống, ánh mắt né tránh,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-tham-bi-van-nguoi-ghet-dung-tien-ty-mua-long-nguoi/2839728/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.