Ánh mắt của Giản Nhược Trầm khóa chặt, nhìn thẳng về phía Trương Tinh Tông.
Đèn đường mờ ảo, rọi lên đôi mắt màu hổ phách của cậu, khiến người ta không khỏi rung động tâm can.
Trương Tinh Tông vò mái tóc rối bù, ngây ngô cười: "Nhưng từ lúc tiếp nhận vụ án đến khi phát sóng đều chỉ có người của đội A chúng ta, rốt cuộc tin tức bị lộ ra bằng cách nào nhỉ?"
Quan Ứng Quân nghiêng đầu nhìn sang, ánh mắt lạnh lùng theo sau Giản Nhược Trầm, phủ lên người Trương Tinh Tông, ánh mắt ấy tựa như mây đen kéo đến trước cơn giông, lạnh lẽo đến đáng sợ: "Cậu có biết mình đang nói gì không?"
Trương Tinh Tông nuốt nước bọt.
Lúc này anh ta mới nhận ra, lời nói của mình chẳng khác nào đang nghi ngờ anh em từng vào sinh ra tử với nhau.
Họ đã cùng làm việc suốt 5 năm, ngay từ khi gia nhập đội đã phải trải qua điều tra lý lịch gắt gao.
Dù khi Giản Nhược Trầm mới đến, mọi người trong đội vẫn chưa thật sự thân thiết.
Nhưng họ đã cùng nhau nếm trải thất bại và thành công, cùng vượt qua cửa tử, xông pha nơi hiểm địa, lẽ ra phải xây dựng được một lòng tin không thể lay chuyển mới phải.
Vậy mà vào thời khắc này, lòng tin ấy lại sụp đổ chỉ vì một cuốn băng ghi hình!
Lưng Trương Tinh Tông toát mồ hôi lạnh, bỗng nhiên hiểu ra dụng ý của kẻ đứng sau khi để lộ thông tin "Giản Nhược Trầm đã xem qua băng ghi hình".
Hắn không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-tham-bi-van-nguoi-ghet-dung-tien-ty-mua-long-nguoi/2839738/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.