"Đã rõ, cảm ơn Chung sir đã quan tâm." Giản Nhược Trầm chào.
Cảnh sát Chung nhìn cậu, chợt có chút ngẩn ngơ.
Giản Nhược Trầm thực sự không giống những học viên cảnh sát khác. Cậu vừa mới vào học viện đã đứng thẳng tắp, lưng như cây tùng vững chãi.
Trong lúc huấn luyện diễu hành, khi cậu cầm súng danh dự, chỉ cần một cú đá chân là biết không phải tầm thường. Chung sir từng trải nhiều, biết đó là bước đi theo kiểu Trung Quốc, trông oai phong lẫm liệt.
Đáng tiếc Hồng Kông chưa hồi quy, hiện tại chỉ có thể diễu hành theo kiểu Anh. Bước đi kiểu Anh chậm hơn, tay giơ cao hơn, không có vẻ chính khí nghiêm nghị như kiểu Trung. Buổi học đầu tiên, khi thực hành kiểu Anh, giáo quan đội hình còn tìm anh ta mách lẻo.
Nói rằng, lúc Giản Nhược Trầm diễu hành theo kiểu Anh thì mặt mày cau có, miệng còn lẩm bẩm tiếng phổ thông, trông cứ như đang miễn cưỡng.
Chung sir nghĩ đến đây cảm thấy hơi buồn cười, nhưng khóe miệng vừa nhếch lên, thì chuông báo lớp dự bị liền reo vang.
Anh ta sững sờ, ngẩng đầu nhìn, "Còn tiết gì nữa vậy?"
"Tiết hướng nghiệp." Giản Nhược Trầm đáp.
Cảnh sát Chung sững người.
Hướng nghiệp?
"Cậu đi không?"
Hỏi xong, anh ta bật cười, cảm thấy mình hỏi một câu thật thừa thãi.
Giản Nhược Trầm cần gì đến hướng nghiệp.
Cậu vừa tốt nghiệp là có thể vào đội O của Cục Cảnh vụ, gia nhập Tổ Điều tra Tội phạm Có Tổ chức và Tam Hợp Hội, đồng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-tham-bi-van-nguoi-ghet-dung-tien-ty-mua-long-nguoi/2839820/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.