Giản Nhược Trầm cúi đầu nhìn bài phát biểu trong tay, không hiểu sao lại cảm thấy căng thẳng.
Tới lúc này cậu mới từ từ nhận ra, buổi lễ tốt nghiệp lần này, quả thực là một bước ngoặt quan trọng trong đời.
Cậu siết chặt ngón tay đang nắm lấy huân chương, khàn giọng nói cảm ơn Chung sir, rồi đẩy bóng dáng Quan Ứng Quân ra khỏi tâm trí, xoay người trở về ký túc xá để đeo huân chương.
Ba chiếc huân chương bạc cùng một huân chương màu đồng ánh vàng được xếp thẳng hàng, đeo trên ngực áo. Các bạn học nhìn thấy, thi nhau đưa tay chạm vào.
Cung Duệ Minh cảm thán: "Đẹp trai quá đi anh ơi!"
"Đúng đó, ai mới 23 tuổi mà đã có nhiều huân chương thế này chứ? Nhìn thôi mà nhỏ dãi rồi."
"Anh Giản, anh ngầu quá."
Lớp này đều là những người được vào bằng thư giới thiệu, phụ huynh đa số đều làm trong ngành cảnh sát, ai nấy cũng coi như từng trải.
Nhưng một người mà chưa vào trường cảnh sát đã có bốn huân chương như Giản Nhược Trầm, còn từng tham gia phá giải nhiều vụ trọng án liên hoàn, thì thật sự là chưa từng gặp.
Giản Nhược Trầm không chỉ thông minh, mà còn đẹp trai, biết đối nhân xử thế, lại còn nhận được thư giới thiệu do Đào Hồng Vân là Tổng chỉ huy khu Tây Cửu Long viết.
Quá ngầu.
Giản Nhược Trầm cười với họ, "Thích huân chương vậy à? Sau này cùng nhau giành lấy nhé."
"Được đó! Nhớ lời cậu nói đấy nha." Cung Duệ Minh vừa nói vừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-tham-bi-van-nguoi-ghet-dung-tien-ty-mua-long-nguoi/2839821/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.