"Vương gia, thần đã chuẩn bị xong ngựa.
Ngày mai có thể xuất phát đến Trường An."
Sở Mạc Vân Phong ngửa cổ uống hết chum rượu, hắn chép miệng, lúc sau mới nói.
"Trường An...!cũng đã 5 năm rồi, nên trở về cuối cùng cũng phải trở về."
Tỳ nữ bên cạnh rót thêm cho hắn đầy chum.
Sở Mạc Vân Phong nhìn chum rượu, mặt nước yên tĩnh đến lạ thường.
Hắn cầm chum rượu lên, vân vê trong tay.
"Tiểu Dao Tuyết thành thân, cửu ca này không thể đến.
Hoài Thanh, ngươi đi chuẩn bị thêm lễ vật tân hôn đi, đến Trường An coi như bồi tội với nó."
Nói đoạn, hắn lại ngửa cổ uống hết chum rượu.
Tỳ nữ bên cạnh muốn tiến lên rót tiếp, nhưng bị hắn vẩy tay kêu lui.
"Thần lập tức đi chuẩn bị."_Hoài Thanh đáp lại một tiếng rồi rời đi.
Ngồi ở hậu viện uống rượu một mình, Sở Mạc Vân Phong đương nhiên thấy sảng khoái.
Hắn uể oải ngồi một chỗ, nhưng vẫn toát ra bộ dạng phóng khoáng phong lưu.
Gió mùa thu se lạnh nhưng lại khiến đầu óc hắn vô cùng thanh tỉnh.
"Nữ nhân, ngươi định đứng đó ngắm bổn vương mãi sao."
Hắn nhắm mắt an tĩnh nói, tay liên tục gõ gõ mặt bàn đá.
Mộc Như Châu một thân hồng y đi tới, vì vừa tắm xong nên nàng thả tóc, tóc dài bung xoã uốn lượn quanh hông, tôn lên vóc dáng thon gọn của nàng.
Kiều diễm như hồ ly là thế, nhưng tay trái nàng lại cầm trường kiếm.
Sở Mạc Vân Phong dáng vẻ cợt nhả mở mắt nhìn nàng, miệng cười khẩy.
"Mỹ nhân, nàng thật đặc biệt làm sao...!thật khiến bổn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-vuong-vo-tinh/994071/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.