Hoàng thượng bệnh nặng, Đông Lăng vương nhân cơ hội đó âm mưu tạo phản.
Tuy vẫn chưa xảy ra chiến tranh, song cũng là điều sớm muộn.
Trên đường lớn vắng vẻ, một đoàn người điên cuồng phi ngựa.
Mặt trời khuất sau núi, họ cũng dừng lại ở một quán trọ gần đó.
Nhà trọ ở đây thường ít khách, khi nhìn thấy cả đoàn người đến, chủ trọ vui vẻ ra đón tiếp.
Mộc Như Châu xuống ngựa, nàng đưa dây cương ngựa cho người dắt vào chuồng.
Nàng mặc hắc y, đeo mặt nạ sói, tay trái cầm kiếm, người muốn đến bắt chuyện với nàng cũng ái ngại.
Hoài Thanh cũng xuống ngựa cùng lúc, hắn nhìn sang vương gia, rồi nhìn qua nàng, muốn hỏi nàng chút chuyện.
Nhưng chưa kịp mở lời, Hoài Thanh đã thấy nàng mặt lạnh rút kiếm, xung quanh đằng đằng sát khí.
Hắn biết nữ nhân này muốn làm gì...!chuyện này cũng quá quen đi.
Không thèm nói một lời, Mộc Như Châu đã bất giác hướng về phía Sở Mạc Vân Phong đánh tới.
Nàng ra chiêu thức rất tàn nhẫn, mỗi đường kiếm đều có thể lấy mạng người.
Người của Thân vương cũng coi như nhìn quen loại sự tình này rồi, họ không để tâm mà đi vào phòng trọ chọn phòng.
Khác với họ, người của quán trọ thì kinh hãi vạn phần, há hốc mồm kêu lên.
Nhìn một lượt mấy kẻ trố mắt xem, Hoài Thanh nghĩ rằng quai hàm họ sắp rơi xuống đất rồi.
Sở Mạc Vân Phong tránh được một chiêu, hắn lách qua nàng, lấy roi ngựa quất mạnh tới.
Hắc y xoay người, kiếm trong tay nàng chém đứt roi ngựa kia.
Mộc Như Châu chĩa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-vuong-vo-tinh/994074/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.