Chương 217:
Hồ Mỹ Cầm cũng muốn nổ mạnh tại chỗ.
“Cậu… Cậu nói cái gì? Ý của cậu là nói tôi không đủ tư cách dạy cậu?” Hồ Mỹ Cầm chỉ vào Phan Lâm giận dữ hỏi.
“Đúng vậy.”
Phan Lâm gật đầu nói.
Chưa từng có người dám ở trước mặt Hồ Mỹ Cầm chất vấn bà ta cả.
Bà ta là ai?
Bà chính là nòng cốt trong Phái Nam sắp được đề bạt lên trong đám người.
Bà chính là chuyên gia đông y có quyền trong nước!
Hiện tại, thế mà bà lại bị một người trẻ tuổi nhìn qua đại khái khoảng hơn hai mươi tuổi quở trách, còn nói mình không có tư cách dạy anh ta…
Hồ Mỹ Cầm sao có thể chịu đựng?
Bà tức giận run cả người.
“Cậu… Cậu nói cái gì? Cậu lặp lại lần nữa?” Hồ Mỹ Cầm nghiến răng nghiến lợi cả mặt đỏ lên.
Mấy người đến được Nguyễn Nhật Huy phái đến lén cười trộm.
“Vốn còn cho rằng tên nhóc này là con nhím, không ngờ lại là một tên ngu ngốc, hiện tại đắc tội với Hồ Mỹ Cầm, xem ra hôm nay cậu ta không chết thì cũng mất đi một lớp da” Một người đàn ông đè thấp tiếng nói cười nói.
“Nói với anh Sinh đi.”
“Không cần, ý của anh Sinh chính là có thể kéo thì kéo đi, nếu kéo không ra thì cũng thôi, suy cho cùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-y-o-re/537116/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.