- Lưu phu nhân, đây là Mạc tiểu thần y các người muốn tìm à, đúng là nhỏ thật.
Tôn Đông Lâm bình tĩnh nói, trong lòng đã nở hoa.
Ông ta thấy Thường Ngộ Xuân thề son sắt, còn lo lắng thầy thuốc Thường Ngộ Xuân tiến cử có thể chữa bệnh cho Mộc Phong Vãn, như vậy mặt mũi của bệnh viện ung bướu ông ta mất hết rồi.
Ai biết vậy mà tiến cử một đứa con nít.
Xung quanh, người nhà Mộc Phong Vãn cũng đều lắc đầu.
- Thường lão thần y, cậu ta thật sự là Mạc tiểu thần y mà ông nói sao?
Lưu Nguyệt Như không chắc chắn lắm hỏi.
Cho dù là tiểu thần y, ít nhất cũng phải hơn hai mươi tuổi chứ, tiểu thần y 16 tuổi sao?
Quả thật đúng như lời Tôn Đông Dương nói, thần y này có chút nhỏ.
Thường Ngộ Xuân không để ý đến những người khác, vội vàng đến bên cạnh Mạc Phàm, xấu hổ nói:
- Mạc tiểu hữu, cuối cùng cậu cũng đến rồi.
Chuyện ở Tần gia lần trước, ông ta thật sự tâm phục khẩu phục Mạc Phàm.
Nếu không phải người trong nhà khuyên bảo nhiều lần, ông ta rất muốn bái Mạc Phàm làm vi sư.
Lại thấy Mạc Phàm lần nữa không chỉ không ngạo mạn như trước, trái lại giống như nhìn thấy cứu tinh, vô cùng tôn kính.
Nếu Mạc Phàm không tới, Đông y sẽ bị ông ta làm mất hết mặt mũi.
- Ừm.
Mạc Phàm lạnh nhạt gật đầu.
Thường Ngộ Xuân cũng không tức giận trịnh trọng nói:
- Lưu phu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/than-y-trong-sinh/2857971/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.