Anh quay đầu lại, khóe môi khẽ nhếch, nhún vai cười:
“Được thôi.”
Khi Thẩm Phóng trở về chỗ ở thì trời đã xế chiều. Anh dọn dẹp lại phòng, rút đĩa DVD 《Legends of the Fall – Nhiệt huyết tuổi trẻ》 ra khỏi máy, nhưng mãi không tìm thấy chiếc hộp đựng đĩa.
Trên bàn trà phòng khách vẫn còn đặt một chai rượu whisky Ireland 70 năm, uống dở một nửa. Thân chai thủy tinh trong suốt dưới ánh trăng phát ra thứ ánh sáng nhàn nhạt, như thể bóng dáng cô vẫn còn ở đây, ngửa đầu uống cạn chất rượu cay nồng, rồi nắm lấy cổ áo anh, ép rượu qua đôi môi trao cho anh.
Thẩm Phóng cầm chai rượu, ngửa đầu, một hơi uống cạn. Chất cồn nhanh chóng lan khắp mạch máu, tràn qua toàn thân. Anh nghe thấy tiếng tim mình đập, thình thịch, thình thịch.
Anh nhắm mắt, nhớ lại gương mặt cô. Cô từng chống người lên, cắn xuống vai trái anh, nhưng cuối cùng lại chẳng nỡ mạnh tay. Vết răng quá nông, đến ngày hôm sau đã mờ đi.
Trong bóng tối, cô nhìn anh, đôi mắt sáng rực.
Triệu Thanh Đồng nói không sai, anh sẽ hủy hoại cô. Cô xứng đáng có được mọi điều tốt đẹp hơn.
Một cuộc đời lộng lẫy, rực rỡ như hoa hồng.
Anh đặt cánh tay lên trán, trong đêm tĩnh lặng khẽ bật cười cay đắng.
Triệu Nhất Mai, tạm biệt.
…
Cùng lúc ấy, ở một góc khác của Bắc Kinh, Thẩm Triệu đứng trước cửa phòng Nhất Mai, gõ nhẹ ba tiếng.
Nhất Mai mở cửa, nhìn thấy Thẩm Triệu, liền đoán ra được ông đến vì chuyện gì.
“Chào chú Thẩm.”
“Chú mua bánh phô mai.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thang-nam-dai-dang-dang-luc-diec-ca/2915232/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.