Lan Linh không hổ có tài ăn nói nhất lớp, một phát xông vào xin việc tại tiệm bánh liền được nhận ngay, mặc dù khả năng làm bánh của nàng có thể nói là tệ hơn chữ tệ.
Hai người làm cùng một chỗ dễ dàng chiếu cố nhau hơn, mà Bạch Sanh cũng không muốn đơn độc đi làm rồi đi về, có Lan Linh bên cạnh cũng tốt hơn nhiều.
Đương lúc nhào bột lại nghe Lan Linh nói: "A Sanh này, mình chưa gặp qua đứa con nuôi của cậu, hay là hôm nay cậu cho mình đến nhà cậu xem thử nha?"
Bạch Sanh ngẩng đầu lên nhìn, có chút khó xử nói: "A Tranh học cả ngày hôm nay, 5h thì đến phim trường, không biết đến bao giờ mới về nữa, sợ là hôm nay không được."
"Thế mình cùng đến phim trường!"
Bạch Sanh càng quẫn bách: "Nhưng mình định sẽ đến rạp chiếu phim làm thêm giờ."
Lan Linh kiên nhẫn nói tiếp: "Hôm nay mình rảnh, chờ đến 12h khuya cũng được."
Bạch Sanh: "..."
"Thôi sao cũng được, tùy cậu."
Vẫn là Bạch Sanh phất cờ trắng đầu hàng đầu tiên.
Lan Linh vui mừng reo lên, đem Bạch Sanh ôm chặt: "Hảo khuê mật~"
"Đừng có ôm, tay cậu đều là bột kìa!!!!!"
...
Giang Huyền Tranh đánh một cái hắt hơi rõ to, đưa tay chùi chùi mũi, là ai vừa nhắc đến nàng vậy!?
Lưng bị ai đó chọt chọt vài cái, Giang Huyền Tranh nghi hoặc nhìn ra phía sau, vừa vặn bắt gặp Dịch Lăng ngượng ngùng chìa ra một tờ khăn giấy.
"Cậu dùng đi."
Giang Huyền Tranh lắc đầu: "Cảm ơn, tôi có khăn tay riêng rồi."
Dịch Lăng có chút thất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thang-sau-nam-ay-mua-roi/1405142/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.