“Qua hai ngày nữa, chính là ngày luận đạo đại hội chính thức tổ chức, cũng không biết phù bảo hoa rơi nhà ai.
”“Ta thấy quá nửa là rơi ở trên người đệ tử thư viện Sùng Dương, bọn họ lấy ra một tấm phù bảo làm phần thưởng, hạng đầu khẳng định là đệ tử thư viện Sùng Dương, bằng không thư viện Sùng Dương mặt mũi khó coi.
”“Cái đó lại chưa chắc, đệ tử Thái Nhất tiên môn cùng Vạn Hoa cung cũng tham gia luận đạo đại hội, cũng có thể là đệ tử của bọn họ đạt được hạng đầu.
”“Việc đời không có tuyệt đối, tộc huynh của ta đã tu luyện đến Trúc Cơ tầng chín, kinh nghiệm đấu pháp phong phú, còn có bản mạng pháp khí trong tay, tộc huynh của ta có tỷ lệ rất lớn đạt được hạng đầu.
”Bọn họ ngay từ đầu là thảo luận đạo pháp, nhưng chậm rãi, đề tài liền chuyển dời đến trên tỷ thí của luận đạo đại hội.
“Người khác nói tu sĩ Đông Hoang là ếch ngồi đáy giếng, ta vốn còn có chút không tin, bây giờ xem ra, đoạn lời này nói không sai, ếch ngồi đáy giếng, không biết trời cao đất rộng, Đông Hoang cũng chỉ có vậy mà thôi.
”Một giọng nam tử tràn ngập khinh thường từ trong góc truyền đến.
Vương Thanh Sơn nhìn theo ngọn nguồn thanh âm, chỉ thấy thanh niên áo đỏ đứng lên, nâng bước đi xuống lầu.
Nghe hắn nói, thanh niên áo đỏ không phải tu sĩ Đông Hoang.
“Hừ, ai ếch ngồi đáy giếng còn không nhất định đâu!”“Đúng thế, là lừa hay ngựa phải kéo ra đi một chút mới biết, đến hôm đó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-lien-chi-dinh/1191213/chuong-789.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.