Sáng hôm sau, Hà Lệ dẫn Lộc Văn Sanh và Thích Khoát tới Nhữ Xương hầu phủ ở Thường nhạc phường, Lộc Văn Sanh tiến lên đưa bái thiếp.
Người gác cửa đi vào thông báo, không lâu sau Nhữ Xương hầu Trương Bá Hưng cùng đích trưởng tử Trương Tú Phong đích thân ra ngoài đón tiếp.
Sau vài câu hàn huyên, ba người đi vào chính đường của Trương phủ.
Hạ Lệ nghiêng đầu, nhìn người đang ngồi ghế chính Trương Bá Hưng nói: “Từ khi về Trường An, a tỷ nhiều lần nói với ta về ân đức mà Trương hầu giành cho Hạ gia, còn bảo ta đến cảm tạ trực tiếp. Ta mới về Trường An, bận rộn nhiều việc nên bị trì hoãn đến bây giờ, xin Trương hầu thứ lỗi”
Trương Bá Hưng vội vàng nói: “Không không, Hà đại tướng quân quá khách khí. Năm đó chỉ qua tiện tay mà thôi, thánh nhân chẳng những ban chức quan cho cha con ta, ban thưởng rất nhiều tiền, mà còn ban cho tiểu nữ làm Huyện quân, thật là hoàng ân cuồn cuộn, ta rất hổ thẹn”
Hạ Lệ nói: “Trương hầu chớ khiêm nhường, chuyện đó bây giờ chỉ như một cái nhấc tay, nhưng vào năm đó, tuyệt đối không dễ dàng tiện tay như vậy. Nói tới chỗ này, thật ra ta có chuyện không rõ. Năm đó, hai nhà Trương Hạ cũng không có nhiều giao tình, không biết vì sao khi đó Trương hầu lại mạo hiểm như vậy, vì Hạ gia mà thu liệm hài cốt?”
Trương Bá Hưng sắc mặt ngượng ngùng, nói với Hạ Lệ: “Không dối gạt Hạ đại tướng quân, trong chuyện này, toàn bộ Trương gia đều phải nhờ vào tiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-mai-giang-nam-mai-ngac/2756667/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.