Mọi người cùng ngồi xuống nói chuyện phiếm.
Trong hoa viên hậu viện, Mạnh Doãn Đường đang cùng Chung Lệ Kiều đứng dưới gốc cây ngọc lan trò chuyện.
Mạnh Doãn Đường vẫn còn lo lắng về chuyện xảy ra hôm qua ở hồ Khúc Giang, trong lòng run sợ. May mắn mới qua một đêm, chuyện này dường như chưa bị lan truyền, nhìn vẻ như Chung Lệ Kiều cũng chưa biết gì.
Nhắc tới chuyện Mạnh Doãn Đường hoà ly, trong mắt Chung Lệ Kiều khó nén được hâm mộ: “Ngươi thật quyết đoán, nói hoà ly liền hoà ly”
Mạnh Doãn Đường thấy bộ dạng nàng mệt mỏi chán nản, biết trong lòng nàng cũng đã có suy nghĩ này, nhưng một nữ nhân muốn hoà ly, trước tiên phải được nhà mẹ đồng ý, bởi trong tình huống bình thường, nhà mẹ sẽ phải đến nhà chồng để nói chuyện hoà ly.
Nghe Khương tỷ tỷ nói, cha cùng đại ca của Chung Lệ Kiều đều dạng vô tích sự, dựa cả vào Bình Xương bá phủ, cho nên cho dù Phùng tam lang có thối nát đến đâu, đối xử không tốt thế nào với Chung Lệ Kiều đi nữa, Chung gia sẽ không đồng ý cho Chung Lệ Kiều hoà ly với Phùng tam lang.
Cùng là nữ nhân, nhưng so với Chung Lệ Kiều, nàng may mắn hơn rất nhiều. Mặc dù số mạng trêu ngươi nhưng cha mẹ nàng, bao gồm cả tên a đệ thúi kia, cũng sẽ không vì tiền đồ mà mang nàng đi bán.
Loại chuyện này không thể an ủi được bằng cách nào, Mạnh Doãn Đường dứt khoát đổi đề tài: “Nghe Khương tỷ tỷ nói, ngươi gần đây cũng không có thời gian đến chơi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-mai-giang-nam-mai-ngac/2756673/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.