“Vậy… ta tìm được đệ đệ rồi mới quay về phải không?” Mạnh Doãn Đường hỏi.
Hạ Lệ nói: “Đương nhiên, nhưng khi nào tìm được đệ đệ nàng thì khó nói”
Mạnh Doãn Đường trố mắt, sau đó kịp phản ứng: “Sao chàng xấu tính vậy?”
Hạ Lệ cười nói: “Nàng đã biết chuyện này từ sớm rồi, còn than thở nhiều làm gì? Mới vừa rồi nàng cùng Lâm tiểu nương tử nói chuyện gì?”
Mạnh Doãn Đường hạ mi xuống, nói: “Lão bộc bên cạnh nàng ta hỏi về thói quen sinh hoạt, sở thích của chàng, ta nói ta không biết…”
“Sau đó nàng áy náy?” Hạ Lệ hỏi.
Mạnh Doãn Đường gật đầu, ngước mắt nhìn hắn: “Lâm Phong ca ca, chàng có thấy là ta không quan tâm chàng không?”
Hạ Lệ không nhịn được thở dài, ôm nàng nói: “Sao nàng ngốc vậy? Ta mới về được bao lâu, nàng lại không ở cùng ta làm sao biết thói quen sinh hoạt và sở thích của ta? Nếu mà nàng biết thì chứng tỏ ta đã bộc lộ quá mức rõ ràng rồi? Nhưng người như ta, làm sao có thể dễ dàng bộc lộ bản thân?”
“Cho nên ta không biết cũng là bình thường?” mắt Mạnh Doãn Đường sáng lên.
Hạ Lệ gật đầu, dặn dò nàng: “Phàm là những người có địa vị đều không dễ dàng bộc lộ sở thích và thói quen cho người ngoài biết, nếu có lộ ra thì cũng 8 9 phần là giả, lừa người thôi”
“Vì sao?”
“Bởi vì nếu nắm giữ được thói quen, sở thích của ai đó, rất dễ để trù tính, gài bẫy hắn, đúng không? Ta hỏi nàng, nếu nàng biết, có phải vừa rồi đã nói cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-mai-giang-nam-mai-ngac/2756712/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.