Trong hoàng cung, chém giết đã được quá nửa, binh lính tàn dư của Hữu uy vệ bị binh lực Hữu vệ bao vây.
Khuôn mặt Thích Khoát đầy máu, dựa lưng vào Hạ Lệ cảnh giới bốn phía, thấp giọng nói: “A Lang, tên cẩu thái giám vẫn chưa tới!”
Hạ Lệ trầm giọng nói: “Ta biết”
“Hạ Lệ, ngươi khởi binh làm loạn, uổng công thánh ân, hiện giờ bị binh lực vây hãm có chạy đằng trời, còn không bó tay chịu trói?” Hữu vệ đại tướng quân Đàm Lập An chống tay lên chuôi đao bên hông, đứng dưới cây đuốc rừng rực cháy, quát Hạ Lệ.
“Đàm Lập An, ngươi cùng Tần Diễn cấu kết lẫn nhau ý đồ bức vua thoái vị, hiện giờ âm mưu đã bại lộ, kẻ thúc thủ chịu trói phải là ngươi!”
Đàm Lập An nhìn vòng vây bao quanh Hạ Lệ, dường như cảm thấy bộ dạng một thân một mình bị vây hãm mà còn mạnh miệng của Hạ Lệ thật tức cười, ngẩng đầu lên cười ha ha, nhưng chưa cười xong, một lưỡi đao đã lướt ngang cổ, cắt một đường gọn gàng.
Mắt Đàm Lập An trợn lên, tay che chiếc cổ đang phun máu không ngừng, cứng ngắc chậm rãi xoay người, nhìn nghĩa tử của mình, đô úy Hàng Thụy, tay cầm trường đao đẫm máu, mặt không biểu cảm nhìn hắn.
“Ngươi… A…” hắn mang vẻ mặt không thể tin ngã xuống.
Chiến trường rộng lớn ở hoàng thành vì biến cố này mà đột nhiên yên tĩnh.
“Hữu vệ đại tướng quân Đàm Lập An cấu kết với Thừa tướng Tần Diễn ý đồ bức vua thoái vị, hiện đã đền tội, các ngươi nếu hạ khí giới đầu hàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-mai-giang-nam-mai-ngac/2756731/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.