Chương 17:
Vì chuyện AI giọng nói, Chu Thời Bùi không khỏi suy nghĩ về vấn đề giao tiếp với Hạ Trí. Hắn cũng nhớ mấy lần Hạ Trí vì không mang điện thoại bên người mà theo phản xạ dùng thủ ngữ cơ thể, sau đó lúng túng dừng lại vì hắn không hiểu.
Hạ Trí không thể nói chuyện, đó là một sự thật không thể thay đổi. Khiếm khuyết này khiến cậu gặp không ít bất tiện trong cuộc sống, cũng là lý do cậu không thích giao tiếp với người khác.
Nhưng rõ ràng, Hạ Trí muốn việc chung sống giữa hai người trở nên thuận lợi hơn, nên mới nghĩ ra cách sử dụng AI giọng nói. Nghĩ kỹ lại, thật ra phần lớn là vì muốn hắn thấy thuận tiện, không cần mỗi lần giao tiếp đều phải cúi đầu nhìn màn hình điện thoại.
Nói thật, ngay từ đầu, hắn không đặt quá nhiều tâm tư lên người Hạ Trí, chứ đừng nói đến việc quan tâm vấn đề giao tiếp giữa cả hai.
Hắn biết việc trò chuyện với một người câm không dễ dàng, nhưng chưa từng nghĩ sẽ thay đổi điều gì. Chu Thời Bùi không phải kiểu người vì bất kỳ ai mà điều chỉnh cách sống của mình.
Thế nhưng vào khoảnh khắc ấy, suy nghĩ của hắn có chút lung lay.
Chu Thời Bùi ngồi trong văn phòng, ánh mắt dừng trên khung cửa sổ, như đang suy tư điều gì đó. Đôi mắt hắn sâu thẳm, không nhìn rõ cảm xúc.
Không lâu sau, tiếng gõ cửa vang lên.
Hắn hoàn hồn, thu lại ánh nhìn, khôi phục vẻ điềm tĩnh thường ngày.
"Vào đi."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-nghien-moc-tay-tay-trach/2711261/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.