Thật ra Kê Thanh Bách hiểu rất rõ, lần này có thể sống sót trong tay Minh Hoàn hoàn toàn là do hắn may mắn. Suy cho cùng cũng do Thánh Yêu khinh địch, nguyên hồn còn chưa lành hẳn đã dám đến tìm bọn họ gây phiền phức. Có lẽ hắn ta cũng không ngờ tới Kê Thanh Bách sẽ bất chấp nguy hiểm tiêu hao tuổi thọ để thi triển thuật tạo giấc mơ. Hẳn là sau lần này, Kim Diễm Sí Phượng chắc chắn sẽ không ăn thiệt như vậy thêm lần nào nữa.
Bất ngờ duy nhất là Lục Trường Sinh.
Hiện giờ Kê Thanh Bách ngẫm nghĩ lại, mệnh số của Lục Trường Sinh thật sự kỳ lạ. Theo lý thì kiếp trước Đàn Chương là thiên mệnh, người ở bên cạnh y có liên quan đến y, ít nhiều gì đều sẽ bị y ảnh hưởng. Nhưng Lục Trường Sinh lại là người duy nhất chứng kiến tình cảm gút mắc của hắn và Đàn Chương, sau cùng lại có thể khiến bản thân không bị quấn vào trong, còn là người sống lâu nhất.
Lúc đó Minh Hoàn xông vào trong điện, ngoài hắn và Đàn Chương ra, gần như không ai có thể sống sót. Lúc ba người bọn họ đang đánh nhau, Lục Trường Sinh ở đâu?
Kê Thanh Bách chỉ cảm thấy huyệt thái dương nhói đau từng cơn. Vì đời trước kết thúc quá thê thảm nên hắn không hề để ý tới thái y nho nhỏ này. Hắn nhớ trước khi hồn rời khỏi xác, Đàn Chương ôm xác Kê Ngọc, máu tươi nhuộm khắp giá y, loang lổ đậm nhạt.
Mà cảnh cuối cùng hắn nhìn thấy, đúng là khuôn mặt đau khổ của Lục Trường Sinh.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-son-khan-nga-ung-nhu-thi/1821636/quyen-2-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.