Góc nhìn của Khương Vị ba mươi ba tuổi.
Tôi và Khâm Khâm đã trải qua bảy năm gặp gỡ và yêu nhau. Cứ ngỡ sau này mọi chuyện sẽ tốt đẹp, nhưng không ngờ, hôn nhân cũng gặp vấn đề ở năm thứ bảy.
Năm nay là năm thứ bảy chúng tôi kết hôn. Tôi đã gặp một cô gái rất giống cô ấy. Đôi mắt cô ta như nước, chớp chớp nhìn tôi, ướt át.
Tôi đột nhiên nhớ lại nhiều năm trước đây, Khâm Khâm cũng nhìn tôi thế này, nhưng điểm khác biệt là lúc đó trong mắt Khâm Khâm có một nỗi buồn thực sự. Lúc đó tôi nghĩ mình nhất định phải bảo vệ Khâm Khâm, không ai có thể bắt nạt cô ấy.
Nhưng sau này, đôi mắt quen thuộc đó không còn chứa khát khao ỷ lại vào tôi nữa. Cô ấy nhìn tôi như nhìn một người bình thường, rồi khẽ mỉm cười, ẩn dật trong cuộc sống tầm thường củi gạo dầu muối hàng ngày.
Tôi rất ít khi về nhà, không phải tôi ghét cô ấy, nhưng cô ấy luôn mang đến cho tôi những cảm xúc tồi tệ một cách khó hiểu.
Dường như tôi chắc chắn rằng Khâm Khâm sẽ không rời đi, chắc chắn cô ấy sẽ không bao giờ bỏ tôi lại một mình, như thể đã xác định được… cho dù có chuyện gì xảy ra, cô ấy sẽ luôn yêu tôi như vậy. Thế nên, tôi bắt đầu không kiêng dè, hiếm khi quan tâm đ ến cảm xúc của cô ấy.
Cho đến ngày kia, cô ấy gặp được một chàng trai trẻ tuổi. Khâm Khâm sánh vai cùng cậu ta, cười nói rất hạnh phúc. Cô ấy nói bản thân rất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-thanh-tu-kham-zhihu/1256907/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.