Trương Viễn Tụ nói: “Khúc Đình Lam sai chỗ nào? Cậu ta chỉ là công tử bột tâm tư đơn thuần, thầy muốn khiến Khúc hầu ngậm miệng thì dễ, nhưng nếu thầy hãm hại Khúc Đình Lam, Chu thị mẫu thân cậu ta liệu sẽ khoanh tay ngồi yên? Chu thị Khánh Minh không dễ dây vào đâu.”
Chương Hạc Thư nói: “Lão phu tự có cách, không cần Vong Trần lo lắng. Tới lúc ấy, chỉ cần Vong Trần giúp lão phu một việc nhỏ là được.”
“Là việc gì?”
“Phong Nguyên không phải đối thủ của Tiểu Chiêu vương, thuộc hạ của hắn cũng không đánh lại Huyền Ưng Ti. Bằng chứng mà Sầm Tuyết Minh để lại và cả hắn ta, rồi cũng sẽ rơi vào tay Tiểu Chiêu vương. Nhưng còn Vong Trần cậu? Trước sau cậu chỉ là người ngoài, sẽ không ai nghi ngờ cậu, tới khi ấy chỉ cần cậu đi trước một bước, tiêu hủy phần chứng cớ về Chương thị là xong.”
Trương Viễn Tụ không tỏ ý nhận lời hay không, “Ta có một thắc mắc, năm xưa triều đình quyết định xây dựng Tiển Khâm Đài, danh sách lên đài vốn dĩ do Hàn Lâm phân phối, vì sao viên quan của Xu Mật Viện như thầy lại có danh sách?”
“Vì một vụ án nên Hàn Lâm và ta đã có trao đổi.” Chương Hạc Thư điềm tĩnh nói, ông ta nhìn Trương Viễn Tụ, “Vong Trần muốn nghe tiếp không? thực ra chuyện này cũng đơn giản lắm, lão phu sẽ nói những gì mình biết.”
Lúc ấy Chưởng viện Hàn Lâm Viện là lão thái phó.
Nói cách khác, người lấy danh sách để trao đổi với Chương Hạc Thư chính là thái phó?
Trương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-van-dai/2531580/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.