“Trọng kiếm sáu mươi lượng bạc trắng, đao rẻ hơn, năm mươi tám lượng. Vừa nãy mua kiếm quan khách đã đưa tại hạ ngân phiếu một trăm lượng, giờ trả thêm mười tám lượng là được.”
Triêu Thiên chọn đao xong rồi đi đến quầy, ông chủ Hứa vừa gảy bàn tính vừa báo tổng tiền.
Đức Vinh đặt hai đĩnh bạc trị giá mười lượng lên quầy, ông chủ Hứa nhận lấy, đang định trả lại tiền thừa thì Đức Vinh nói: “Ông chủ không cần thối, công tử nhà ta muốn hỏi ông vài chuyện.”
Quan khách trước mắt ra tay hào phóng, ông chủ Hứa đâu dám từ chối, “Quý khách cứ hỏi ạ.”
“Là vầy, công tử nhà ta là nhân sĩ Trung Châu, đến Lăng Xuyên thăm bạn cũ, định mua ít tranh chữ đem tặng. Từ lâu nghe nói phố Lưu Chương tấp nập tiệm tranh chữ, không biết cửa tiệm nào tốt nhất?”
“Các vị hỏi đúng người rồi đây, tại hạ đã kinh doanh ở con phố này sáu bảy năm, quen biết hết chủ tiệm lân cận. Nếu chỉ là tranh chữ thì có Mặc Hương Trai, Thập Sơn Lâu, bọn họ đều có vài tác phẩm nổi tiếng, còn nếu bảo tiệm nào kinh doanh được nhất, thì không nơi nào vượt qua Thuận An Các.”
Đức Vinh nói: “Nhưng bọn ta nghe nói tranh chữ mà Thuận An Các bán chủ yếu là tác phẩm của họa sĩ trong nhà, công tử nhà ta lo không mua được đồ quý.”
“Quan khách nói không sai, đúng là Thuận An Các có thuê họa sĩ.” Ông chủ Hứa nói, “Ây da, chuyện này phải kể từ đầu, thực ra ban đầu Thuận An Các chỉ là cửa tiệm bút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-van-dai/86151/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.