Tiếng tranh cãi của Dư Hạm và Lý thị vang đến nỗi chưa bước chân vào Lạc Hà Viện đã có thể nghe thấy, Thanh Duy đứng ngoài nhìn, Dư Hạm chắn ngang trước mặt hai đứa bé hòng ngăn cản Huyền Ưng vệ tiến tới lục soát, nàng ta lạnh lùng nói, “Lục soát ta và phu nhân chủ tử đã đành, ngay đến bọn trẻ cũng không tha, chỉ là một đứa con nít, nó giấu được gì trên người hả?”
Thanh Duy không khỏi nhíu mày.
Dưới sự quản lý của Tạ Dung Dữ, Huyền Ưng Ti vô cùng tuân thủ quy tắc, cho dù muốn kiểm tra một đứa bé cũng không đến mức phải đao to búa lớn, làm hai đứa con của Tôn Nghị Niên òa khóc như vậy.
Kỳ Minh trông thấy vẻ mặt khó hiểu của Thanh Duy, bèn giải thích: “Thiếu phu nhân hẵng khoan.”
“Thực ra hôm thẩm vấn, Ngu hầu từng nghi ngờ Tưởng Vạn Khiêm cấu kết với Lý thị che giấu manh mối, Ngu hầu có nói cho thiếu phu nhân biết không?”
Thanh Duy gật đầu: “Y nói với ta rồi.”
Hôm thẩm vấn trên công đường, Tạ Dung Dữ cố ý không thẩm vấn chung Tưởng Vạn Khiêm với Lý thị.
Nhưng mỗi khi hỏi tới chỗ quan trọng, ví dụ như vì sao bọn họ lại trốn khỏi Thượng Khê, do ai tìm cách, quan hệ giữa Tôn Nghị Niên và Tần Cảnh Sơn ra sao, lời khai của cả hai lại không quá khác nhau.
Càng lạ hơn nữa, nếu quan hệ vợ chồng giữa Lý thị và Tôn Nghị Niên thật sự bình thường chứ không hục hặc như lời đồn, thì vì sao khi Tôn Nghị Niên chết, người vợ kết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-van-dai/86156/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.