Đêm đã khuya, trong phòng châm một ngọn đèn.
Hà Hồng Vân ngồi trước bàn, nghe Thiện Liên báo cáo.
“… Đã điều tra rồi ạ, Tiểu Chiêu vương nói không sai, mới hôm trước Huyền Ưng Ti đã lấy đi một quyển sổ từ hộ buôn thuốc họ Vương, cũng là tấm bùa bảo mệnh của Phù Hạ mấy năm qua.”
Hà Hồng Vân cười khẩy: “Quyển sổ này có thật cơ đấy.”
“Vâng. Quyển sổ này do Lâm Khấu Xuân cất giữ, Lâm Khấu Xuân lại có tình cảm với Phù Hạ, trước khi chết đã nói cho nàng ta biết chân tướng. Về sau Tiển Khâm Đài xảy ra chuyện, Phù Hạ cầm sổ sách đi tìm Vương Nguyên Thưởng, Vương Nguyên Thưởng mới giấu nó trong từ đường nhà mình. Nếu thuộc hạ nhớ không lầm thì trên quyển sổ ấy, ngoài chữ ký của Lưu Xương ra còn có tư ấn của Hà gia, đấy chính là bằng chứng, một khi Tiểu Chiêu vương trình nó lên triều đình, Tứ công tử khó mà thoát được tội tích trữ dược liệu. Thuộc hạ không hiểu, nếu trong tay Tiểu Chiêu vương đã có bằng chứng thiết thực như vậy, nhìn kiểu gì cũng đủ để nhấn đầu Tứ công tử, nhưng vì sao lại giấu đi, còn tiết lộ manh mối cho Tứ công tử.”
“Tại sao tiết lộ manh mối cho ta ư?” Hà Hồng Vân lạnh lùng nói, “Không phải ngươi vừa bảo đấy sao, giờ hắn mà trình bằng chứng lên triều thì có thể nhấn đầu ta, nhưng thứ hắn muốn không chỉ như vậy. Hắn muốn ta phải đền tội, muốn ta phải chết.”
Hà Hồng Vân bình thản thốt ra chữ “chết”, đoạn nói tiếp: “Tiết lộ manh mối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thanh-van-dai/86222/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.