Bên trong Thái Hòa điện.
Ánh mắt lướt qua mọi người, Tang Lam liền trông thấy người kia - kẻ đang đứng trên đỉnh quyền lực Đại Thịnh, nắm giữ trong tay uy quyền tối cao: Văn Đế.
Văn Đế khi ấy đã gần sáu mươi, song tinh thần vẫn quắc thước, khí thế quanh thân uy nghiêm và cường thế. Dù cố ý thu liễm, vẫn không giấu nổi sát khí thâm trầm như vực sâu đáy thẳm.
Khi đối mặt với Tang Lam, hắn khẽ mỉm cười, dáng vẻ tựa như một trưởng bối hòa ái thân thiết. Từ khuôn mặt ấy, có thể thấy đôi phần tương tự với Tạ Lưu Đình. Thế nhưng, nụ cười kia chẳng thể khiến Tang Lam thả lỏng - trái lại, suốt buổi diện kiến, lòng y luôn căng thẳng đến nghẹt thở.
May mắn thay, nội dung buổi trò chuyện lại tương đối nhẹ nhàng. Văn Đế và Hoàng hậu không vì xuất thân Mạc Bắc của y mà cố ý gây khó dễ, chỉ căn dặn đôi lời như những trưởng bối thường làm, bảo hai người phải hòa thuận sống chung. Sau đó, lại thưởng một ít trân bảo, sai người đưa đến phủ Úc Vương.
Không khí dần trở nên hòa hợp. Nhưng ngay khi Tang Lam vừa thoáng thả lỏng, một vị phi tần có vẻ được sủng ái bỗng mở miệng, nửa như đùa cợt:
"Bổn cung từ lâu đã nghe nói nữ tử Mạc Bắc phần lớn thân hình cao lớn, hôm nay vừa thấy, quả nhiên là thật -- Úc Vương phi thoạt nhìn so với không ít nam tử cũng không thua kém."
Lời vừa dứt, những nữ quyến quen thân bên cạnh cũng lần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-cach-y-hu-hi-ap/2753275/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.