Anh mím môi, ánh mắt trở nên hung tợn.
Nghiêm Lỗi quay lại, dùng một tay ôm eo bế cô vào phòng.
Một tiếng ‘Rầm’ vang lên, cánh cửa đóng chặt lại…
Trời vẫn chưa tối mà.
Bạn nhỏ ngẩng đầu lên nhìn, sau đó không thèm để ý nữa.
Đào tiếp thôi, đào tiếp thôi.
Đi ăn hàng là một việc khá xa xỉ đối với mọi người vào thời điểm này, nhưng đối với gia đình cán bộ thì không phải.
Chỉ có gia đình đoàn trưởng Triệu đến, không thấy Lâm Tịch Tịch.
“Nói sao cũng không đến.” Chị Dương giải thích với Kiều Vi.
Không phải người làm mợ như chị ta hà khắc với cháu gái ngoại của chồng.
Chị ta rất thích cô cháu gái này, rất chăm chỉ, không như một số cô gái tham lam nhỏ nhen khác. Lâm Tịch Tịch chưa bao giờ tranh giành với em trai và em gái.
Dù gần đây tâm trạng không tốt, cô ta cũng không giả vờ ốm để lười biếng, mà chỉ lặng lẽ làm việc, làm việc không ngừng nghỉ.
Nghe chị Dương miêu tả, Kiều Vi nhớ lại dáng vẻ Lâm Tịch Tịch hai ngày này, đúng là cô ta rất trầm lặng, ánh mắt mờ mịt.
Không còn thấy vẻ mờ ám và tham vọng như trước đây.
Nhìn những đứa trẻ đang ăn say sưa, hai người đàn ông đang uống rượu, cô hỏi chị Dương: “Lần trước đi chợ, tôi thấy cô ấy và Tiểu Trương…”
Chị Dương vội vàng nói rõ: “Chỉ gặp một lần, hai đứa không hợp nhau nên Tịch Tịch đã nói rõ với Tiểu Trương. Tịch Tịch của chúng tôi là đứa trẻ ngoan ngoãn, không tiêu xài tiền của người khác. Tiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-60-cuoc-song-my-man-cua-vo-truoc-lot-duong-trong-nien-dai-van/822527/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.