Editor: HannahĐỗ Xuân Phân chuyển hướng nhìn sang Thiệu Diệu Tông, ánh mắt của cô ta sao thế.
Mặt mày Bình Bình cùng An An rõ ràng giống như anh mà.
Còn Điềm Nhi cùng Tiểu Mỹ giống y như cô.Sắc mặt Thiệu Diệu Tông không được tốt, cố ý nói: "Chị dâu, đây là chị cả Thiệu Nhất Bình, đây là bé hai Thiệu Nhất An.
Tôi đặt tên cho hai bé, ngụ ý cả đời bình an."Nụ cười Trần Nguyệt Nga ngưng lại, không dám tin tưởng nhìn đứa bé bên cạnh một chút: "Thiệu Nhất Bình? Thiệu Nhất An?"Đỗ Xuân Phân lập tức muốn cười ha ha, này thì tự cho là đúng nè."Điềm Nhi, Tiểu Mỹ, chào bác gái." Bên trong lời nói chất đầy ý cười."Bác gái!"Sắc mặt Trần Nguyệt Nga càng thêm đặc sắc.Đỗ Xuân Phân không chê làm lớn chuyện, nói tiếp: "Chị dâu, tên của hai đứa bé này là em đặt, hợp lại là ngọt ngào.
Gọi là Mỹ Mỹ giống như gọi em gái, em sợ nhầm với An An, liền gọi là Tiểu Mỹ.
Êm tai không?""Đẹp, tên rất hay." Trần Nguyệt Nga nặn ra một nụ cười.Đỗ Xuân Phân nhìn cửa cổng đang mở rộng, không ngừng cố gắng: "Chị dâu, vào bên trong phòng ngồi.""Không không, mọi người cứ bận rộn đi.
Vừa tới thì phải thu dọn, lần sau nói tiếp." Nói xong thì xoay người rời đi luôn.Điềm Nhi buồn bực: "Mẹ, bác gái bị sao thế?"Bước chân Trần Nguyệt Nga lảo đảo, chạy chậm chuồn đi.Đỗ Xuân Phân quay đầu nhìn Trần Nguyệt Nga, người đã chui vào trong nhà, "Sợ là có đồ không sạch sẽ, vội vã muốn đi nhà xí."Thiệu Diệu Tông nhịn không được nhìn Đỗ Xuân Phân.Đỗ Xuân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-60-hai-vo-chong-di-them-mot-lan-do/537239/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.