Mẹ Cố nhìn thấy vợ thằng hai tới, không biết vì sao, lại âm thâm thở phào một hơi. Thấy hai cô con dâu giương cung bạt kiếm, bà ấy vội vàng ra ngoài đi gọi người. Chị dâu cả Cố thấy đã xé rách mặt nhau, cô em dâu còn dám đập đồ vào người mình, vì thế dứt khoát bắt đầu cãi lại: "Chẳng lẽ tôi nói sai hay sao? Có phải cô đã nhận con gà rừng của cha mẹ rồi không?" "Tôi nhận rồi đấy, sao nào? Nếu như tôi nhớ không nhầm, nhà chị đã tách ra ở riêng với cha mẹ rồi mà, gà cha mẹ được chia, muốn làm gì thì đó là quyền của bọn họ, có liên quan gì đến nhà chị. Hay là chị cũng muốn con gà rừng đó? Thế thì chị lấy thịt ra đây đổi đi? Không nỡ đúng không? Tôi lấy hai cân thịt dê đổi với mẹ đó, chị cầm hai cân thịt lợn đến đây, tôi đổi với chị, chị nỡ không? Cái gì mà bảo tôi nên cho cơ? Là bởi vì nhà tôi được chia nhiều thịt, nên nhà tôi phải cho có đúng không? Đây là đạo lý chết tiệt gì thế? Số thịt đó là chồng tôi liều chết kiếm được, chị muốn thì cũng tự đi mà kiếm, cứ nhìn người khác thì tính là cái giống gì. Thịt nhà chị được chia sao không biếu bố mẹ lấy hai cân? Còn dám chê tôi cho ít, cho chị mặt mũi rồi đấy. Cha mẹ đổi thịt với nhà tôi là thiên vị, cho không nhà cô mới là không thiên vị chứ gì? Muốn không làm mà có ăn, không có cửa đâu." Lý Thanh Vận có lý,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-60-quan-tau-dua-vao-nuoi-con-di-len-dinh-cao-nhan-sinh/1021392/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.