Điền Mỹ Tuyết nhận ra sự bất thường của con trai nên vội vác chạy tới, khi nhìn thấy mặt cậu bé đầy máu, cô ta sợ hãi. Giây tiếp theo, khi nhìn thấy mảnh thủy tinh cắm trên cổ tay Trân Dũng và vũng máu dưới chân, cô ta lập tức biết chuyện gì xảy ra, sao đứa nhỏ này lại... "Ai dạy con làm như vậy hả?" Điền Mỹ Tuyết nắm tay Trần Nghị chất vấn, cô ta không muốn tin chính đứa con ngoan ngoãn của mình lại làm ra chuyện đáng sợ như thế. Lúc tay cô ta chạm vào một mảng nhớp nháp, Điên Mỹ Tuyết cảm thấy tim mình đau đớn. Điền Mỹ Tuyết tìm một miếng vải sạch băng bó miệng vết thương cho cậu bé. "Lần trước ông ta làm tay mẹ bị thương, lúc ở trung tâm y tế con đã nghe bác sĩ nói mạch máu trên tay nếu bị cắt đứt sẽ chảy rất nhiều máu, nếu không xử lý kịp thời sẽ mất mạng." Trần Nghị bình thản nói với mẹ mình. Khi đó cậu bé sợ mẹ sẽ chết, cho nên sau khi nghe xong đã ghi nhớ trong lòng. Vì vậy, Lúc nãy cậu bé mới nghĩ đến việc dùng mảnh thủy tinh cắt đứt cổ tay Trân Dũng để làm cho anh ta mất máu mà chất. Cậu bé nghĩ ông ta chết rồi thì cuộc sống của mình và mẹ sẽ tốt hơn, sẽ không có ai lấy đồ trong nhà đi bán, mẹ cũng không cần làm việc vất vả nữa. Dù mẹ đã làm rất nhiều công việc nhưng vẫn ăn không đủ no, có một chút đồ ăn cũng phải để dành cho ông ta nếu không sẽ bị ông ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-60-quan-tau-dua-vao-nuoi-con-di-len-dinh-cao-nhan-sinh/1021444/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.