Lúc này, lại có một người tuổi trẻ lại đây, trên người mang áo lên màu xanh, bên trong mang một bộ đồng phục, trên chân còn mang đôi giày da ba nút cột.
Người thanh niên trẻ tuổi nhìn nhìn lõi than đá này của cô, sau khi khoa tay múa chân một chút: “Một đồng tiền được không?”
Ô Đào ngạc nhiên, một đồng sao?
Bác gái bên cạnh thấy vậy, liền cười nói: “Cô gái nhỏ người ta tối lửa tắt đèn nhặt ra được, có thể cho nhiều thêm một chút không?”
Người thanh niên trẻ tuổi: “Vậy một đồng mốt được không?”
Ô Đào cũng không dám tin tưởng, vui mừng mà nhìn người thanh niên trẻ tuổi: “Một đồng mốt sao? Được, một đồng mốt!”
Người thanh niên trẻ tuổi nhìn thấy Ô Đào như vậy, cũng cười, đoán chừng là nhìn thấy Ô Đào rất vui vẻ, cảm thấy bản thân mình có phải đã cho nhiều hay không, nhưng mà thấy cô gái nhỏ cũng không dễ dàng, cũng không nói thêm cái gì: “Vậy một đồng mốt đi.”
Rất nhanh người thanh niên trẻ tuổi cho Ô Đào một đồng mốt, Ô Đào nhanh chóng giúp người thanh niên trẻ tuổi bỏ hết lõi than đá vào trong túi, lúc đổ vào còn liên tục nói cảm ơn, nhưng thật ra làm cho người thanh niên trẻ tuổi này cảm thấy ngượng ngùng: “Tôi thấy lõi than đá này của cô còn khá tốt, chờ lần sau cô nhặt được, tôi lại đến mua.”
Làm Ô Đào cảm động đến độ không biết nói cái gì, chỉ có thể liên thanh nói cảm ơn.
Sau khi người thanh niên trẻ tuổi vừa rời đi, bác gái bên cạnh liền nói: “Dì đã nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-60-tien-vao-tu-hop-vien/533478/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.